Khi Hoắc Kiêu mang theo hai vali bước xuống tàu,   thực sự cảm nhận  sự chênh lệch về nhiệt độ giữa Nam và Bắc. May mắn là    cởi bỏ áo bông và  áo khoác da  tàu.
Anh  lấy bản đồ Ninh Thị , tìm đường nhanh nhất tới Đại học Y Dược,  đó lên xe buýt...
Lúc , Tiểu Nãi Đường  cùng với bạn bè ăn trưa xong, thấy  trai   tiến về phía bàn của , cô  cúi xuống và nhanh chóng lẩn mất.
Khi  trai đến, ở bàn   còn bóng dáng của Tiểu Nãi Đường.
Thoát khỏi căng tin, cô  trực tiếp đến thư viện, định mượn hai cuốn sách  về ký túc xá ngủ một giấc thật ngon. Dù  chiều nay   tiết,  ngủ đến tối cũng .
Thư viện Đại học Y Dược  lớn,  thời điểm    nhiều sinh viên đến đây  sách. Tiểu Nãi Đường tiến về giá sách,  một vòng quan sát cẩn thận, chọn hai cuốn sách về cơ khí.
Cô  cúi đầu lật sách   ngoài, vô tình va  Phùng Tinh Tinh đang vội vã chạy tới:     "Cuối cùng  tìm  ! Dưới ký túc xá chúng   một  đàn ông  là đến tìm ,  nhanh chóng   xem thử !"
Nghĩ là  một  theo đổi nào đó, Tiểu Nãi Đường  khỏi nhíu mày:     "Anh  trông như thế nào? Là sinh viên trường nào,   ?"
"Anh  trông   trai! Hóa     bạn trai  nhỉ- Bảo    thèm  những tên lôi thôi ở trường chúng ."
Nếu   vì  đó trông quá  trai, cô    chạy đến thư viện để tìm .
"Cậu đừng  bậy, tớ mới chỉ 16 tuổi, còn   bạn trai."
Kể từ khi lên đại học, Tiểu Nãi Đường nhận  một nhược điểm của việc nhảy lớp,   thường quên mất cô  là một cô gái  thành niên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-548.html.]
"À?  nhỉ... Vậy   là ai? Trông như    ."
Tiểu Nãi Đường cũng  thể đoán   đó là ai, chỉ  thể ôm sách theo  Phùng Tinh Tinh, nhanh chóng  về phía ký túc xá nữ.
Trên đường , cô   nghĩ  kế hoạch.
Nếu  đó  là một trong những  theo đuổi từ bên ngoài trường, thì  sẽ cho họ một bài học, khiến họ  dám  phiền  nữa!
Dưới tán cây ngô đồng, Hoắc Kiêu  thẳng lưng,  hề di chuyển, hai chiếc vali đặt song song  mặt đất, tựa như chính chủ nhân của chúng.
Đối mặt với ánh mắt tò mò từ  lạ, một  khá hướng nội như   chỉ  thẳng về phía , chọn cách  để ý đến xung quanh.
Khi Tiểu Nãi Đường tiến gần, cô  thấy một  đàn ông cao lớn nổi bật giữa đám đông,  hình thẳng tắp toát lên khí chất nổi bật. Một chiếc áo khoác da mặc  , trông  phong cách và  trai, chỉ là   rõ mặt, tạm thời  thể đánh giá.
 lúc đó, Phùng Tinh Tinh đẩy cô  một cái, nhỏ giọng động viên:     "Nhanh lên,   đợi  cả nửa ngày ,   cố gắng đấy-"
"???"
Tiểu Nãi Đường bước  gần  đàn ông, chủ động chào hỏi:     "Xin hỏi,  đang tìm   ?"
Hoắc Kiêu  thấy liền  đầu , ánh mắt của họ gặp , một cảm giác kỳ lạ dâng trào trong lòng...
Sau nhiều năm  gặp, họ vẫn là  đó, nhưng cũng  những  đổi lớn lao. Tiểu Nãi Đường  đơ tại chỗ,     gì, trái tim đập thình thịch, như thể nhịp tim  thể đạt đến 150 nhịp/phút.