Tiếng  của   kính cận  lớn, khiến nhiều   đầu   và tò mò   chuyện gì đang xảy .
Tiểu Nãi Đường đang định lên tiếng đáp trả thì Hoắc Kiêu ở bên cạnh bất ngờ  dậy, dùng   chắn  mặt cô , lạnh lùng hỏi:     " là  trai của em ,   chuyện gì?"
Ở độ tuổi của họ, một gia đình  nhiều con cái là chuyện bình thường, nên  trai kính cận tin lời và ngay lập tức  đổi thái độ:     "Hóa  là  trai ruột - Ngại quá,      kích động một chút."
Hoắc Kiêu cau mày,  hề  chút thiện cảm nào với  trai :     "Em gái  còn nhỏ, gia đình  cho em  yêu đương.  khuyên  nên dùng suy nghĩ đó cho việc học."
Anh  tỏ  lạnh lùng và sắc bén, cùng với lợi thế về chiều cao, trông giống như một   khó đối phó. Chàng trai kính cận  tự chủ  nuốt nước bọt:     " chỉ là thích Tiểu Nãi Đường mà thôi,   ý đồ gì khác."
"Nếu  thực sự thích em , thì đừng  phiền việc học của  . Em  mới chỉ 16 tuổi,  thể yêu đương."
Khi    thấy Tiểu Nãi Đường mới 16 tuổi, họ   trai kính cận bằng ánh mắt khác lạ. Nếu đặt    cảnh đó, nếu con cái của  còn  thành niên mà  gặp  chuyện , bất kỳ ai cũng sẽ cảm thấy bức bối.
Chàng trai kính cận vốn  tranh luận thêm vài câu, nhưng những lời thì thầm xung quanh khiến   dần đỏ mặt.
Tình yêu quý giá, nhưng danh tiếng còn quý hơn.
Cuối cùng,   cúi đầu rời  một cách miễn cưỡng.
Khi   thấy  còn gì để xem nữa, họ trở  chỗ  của  và tiếp tục ăn. Cho đến khi trật tự  khôi phục, Hoắc Kiêu mới  xuống ghế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-550.html.]
Tiểu Nãi Đường thấy ,  đưa cho   bát đũa,  khen ngợi:     "Anh     phiền toái thế nào !  Hoắc Kiêu,  thực sự quá ngầu!"
"Những  trai quấy rối em như thế  nhiều ? Nếu cần,  sẽ đến trường của em  chuyện một chút."
Nghe  đến chuyện báo cáo với trường học, Tiểu Nãi Đường vội vàng  dối:     "Chỉ  một  dở   thôi,  đừng báo cáo với trường! Anh  chắc chắn sẽ  dám  phiền em nữa."
Nếu   còn dám đến, cứ thử quyền cước của  mà xem!
"Thật sự chỉ  một   thôi?"
", thật đấy! Em   tiên nữ từ  trời rơi xuống,   ai cũng thích ? Chúng  gọi món , em đói ."
Hoắc Kiêu quan sát một cách cẩn thận,  một lúc lâu mới thôi:     "Em  ăn gì thì gọi ,  ăn gì cũng ."
Tiểu Nãi Đường thở phào nhẹ nhõm, cầm thực đơn lên và liệt kê một loạt món đặc sắc. Nghĩ là cô  đang đói, Hoắc Kiêu còn ân cần gọi thêm một bát cơm.
 Tiểu Nãi Đường mới ăn ở căn tin xong, vội vàng giữ tay    và :     "Em  quá đói, chúng   ăn hết nhiều như  ."
Hai bàn tay họ chạm , quá trình diễn  một cách tự nhiên và mượt mà, Hoắc Kiêu cảm nhận  cái lạnh từ tay  ,   giật . Anh  nhẹ nhàng rút tay , chỉ  một món rau  thực đơn:     "Vậy chúng  gọi món  , trông  vẻ  tồi."
Tiểu Nãi Đường tập trung  thực đơn, thấy đó là một loại rau xanh nên đồng ý. Trong quá trình chờ đợi, lỗ tai Hoắc Kiêu đỏ lên, giữ miệng  . Tiểu Nãi Đường chơi đùa với chiếc thìa trong tay, cũng   nên  gì.