"Cha, con nhớ cha quá!" Tiểu Nãi Đường chạy tới mở rộng vòng tay, điều  khiến Tần Thiệu Diên nở nụ .
Anh ôm lấy con gái, cảm giác như cô bé  cao thêm một chút. Vượng Tử  bên cạnh , cũng  ôm em gái, nhưng  sự uy nghiêm của cha,    dám cử động.
Ai bảo hôm nay    phạm ?
Tiểu Nãi Đường thấy  trai buồn bã, vội vã thoát khỏi vòng tay của cha,  đó nắm lấy tay  :     "Anh trai, em cũng nhớ , đừng cau mày nữa,  thôi! Chúng   phòng, em  mang quà cho ."
Nói xong, cô   quan tâm đến việc cha   cau mày, dẫn Vượng Tử vội vã chạy  phòng. Trở  phòng,   thở dài:     "Nãi Đường, cảm ơn em, nếu   em, chắc    nhận một trận chỉ trích nữa."
Tiểu Nãi Đường  xuống ghế, lấy một túi bim bim tôm từ trong balo đưa cho  :     "Ăn , ăn cho bình tĩnh ."
Vượng Tử  túi bim bim, hỏi:     "Đây là quà em tặng cho  ?"
"Tất nhiên  ,   ăn hả? Không ăn thì trả  cho em."
Nói xong, Tiểu Nãi Đường  bộ  giật  túi bim bim, may mà Vượng Tử nhanh tay  để cô   :     "Anh  bao giờ ăn thứ , nó ngon ?"
"Ngon chứ,  mở  thử xem."
Sợ  trai vụng về  mở , Tiểu Nãi Đường chủ động giúp   mở túi, ngay lập tức, một mùi thơm ngon tràn ngập  gian. Vượng Tử hít một ,  lấy một cái nhét  miệng:     "Em gái, món  thật sự  ngon! Sao  đảo của chúng   bán nhỉ?"
Lúc ,   đặc biệt ghen tỵ với Tiểu Nãi Đường khi cô   thể ăn  nhiều món ngon   ở đây  khi  học đại học.
Tiểu Nãi Đường lấy một miếng bim bim,  ăn  :     "Sau   đảo của chúng  sẽ  thôi,     em về   ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-557.html.]
Sau đó, hai  ăn snack và bắt đầu tâm sự về cuộc sống trong nửa năm qua.
Nghĩ về ước mơ mới chớm nở của , Vượng Tử bí mật nghiêng   gần tai cô , thì thầm:     "Anh kể cho em  một bí mật, em    với ai khác."
Vẻ mặt bí ẩn của   khiến Tiểu Nãi Đường cảm thấy hồi hộp:     "Không lẽ  yêu sớm hả?"
"..."
Vượng Tử là một  trai đầu gỗ,   để em gái hiểu lầm  như ?
Cậu  lập tức lớn tiếng phủ nhận:     "Em nghĩ gì thế? Anh   yêu sớm!"
"Anh nổi giận cái gì? Còn la lên với em nữa, em   ."
Thấy em gái tức giận, Vượng Tử lập tức nhượng bộ:     "Anh sai ,  tiếp tục  về bí mật . Ừm...     thi  Đại học Khoa học Kỹ thuật Quốc phòng."
"Đại học Khoa học Kỹ thuật Quốc phòng?" Tiểu Nãi Đường  ngạc nhiên, cô   ngờ mục tiêu của  trai  là điều ?
"Trường đó  khó thi  đấy,    cố gắng mới , ít nhất  thể như bây giờ, hàng ngày chỉ  chơi bời."
"Ừm,  sẽ cố gắng!" Như để thể hiện quyết tâm, Vượng Tử lấy sách giáo khoa lớp 10 từ  giá sách để em gái giúp đánh dấu những phần quan trọng.
Trong căn phòng ấm áp, hai   quanh bàn học, một   một  ghi,  khí  hòa thuận. Khi Đỗ Kiều bưng mâm trái cây ,  lúc chứng kiến cảnh , cô lẳng lặng đặt mâm trái cây sang một bên,  dám  phiền họ học tập.