Bình An cầm bút lông đong đưa một lúc lâu, cuối cùng ném nó cho Hoắc Kiêu đến chúc Tết.
Hoắc Kiêu:     "..."
Anh  im lặng một lát, nhắc nhở:     "Anh chỉ là khách,  câu đối   phù hợp lắm."
Để    mặt  mặt  lớn, ba đứa trẻ cùng :     "Anh   mà! Mau  !"
Thấy mục tiêu sắp đạt , Tiểu Nãi Đường vội vàng  mài mực:     "Anh Hoắc Kiêu, chúng em    chữ  lắm,  đừng thấy áp lực,  xong em sẽ cho  ăn đồ ngon."
"..."
Cuối cùng Hoắc Kiêu đành nhận mệnh, cầm bút  chấm mực,  một cách uyển chuyển. Tiểu Nãi Đường  bên cạnh, trong mắt hiện lên vẻ ngưỡng mộ. Tống Vãn từ xa  thấy cảnh , kéo nhẹ góc áo của Đỗ Kiều, hỏi nhỏ:     "Tiểu Kiều,   bao giờ nghĩ đến việc cho Hoắc Kiêu  con rể ? Tớ cảm thấy hai đứa trẻ   cùng   xứng đôi."
Đỗ Kiều  thấy,  đầu  cô , sắc mặt đầy ngạc nhiên:     "Nãi Đường  Tết mới mười bảy tuổi, nghĩ đến những chuyện   chăng  sớm?"
Trong tương lai, phụ nữ kết hôn  30 tuổi là chuyện khá phổ biến, Đỗ Kiều  mong  con gái  quá bước  hôn nhân sớm, ít nhất nên tận hưởng thêm vài năm nữa mới .
Hơn nữa, Hoắc Kiêu là đứa trẻ cô   thấy lớn lên từ nhỏ, cô thực sự  thể  thấy ngoài tình cảm bạn bè thuở nhỏ giữa họ, còn  loại tình cảm nào khác?
Thấy cô phản ứng lớn như , Tống Vãn mím môi,  tiếp tục chủ đề nữa.
Dù  cô   ủng hộ hai đứa trẻ ...
Đến lúc canh thức đêm Giao thừa, mấy đứa trẻ   với  xem chương trình Tết, Đỗ Kiều cố tỏ  tự nhiên  bên cạnh Tiểu Nãi Đường và hỏi:     "Con thấy trong những  thần tượng , ai trông  trai nhất?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-561.html.]
Tiểu Nãi Đường nêu  tên của một nam thần tượng mà  nhận  điều gì.
Thấy nam thần tượng mà con gái   đến và Hoắc Kiêu   điểm tương đồng nào, cuối cùng Đỗ Kiều yên tâm.
Ngày mùng 1 Tết, cô đưa bọn nhỏ  phà đến thành phố Kim Tây dạo phố hội.
Từ khi cải cách mở cửa, hội chợ hàng năm luôn  náo nhiệt, Tiểu Nãi Đường và Hoắc Kiêu  bên , lúc  lúc nọ, đôi mắt tràn đầy sự tò mò.
Cô  cầm lên một bức tượng nhỏ bằng bột mì, so sánh với khuôn mặt điển trai của Hoắc Kiêu, thấy cả hai khá giống , nên  trả tiền mua nó.
Thấy bức tượng nhỏ đấy, Vượng Tử  nhịn  mà chê bai:     "Nó chẳng ngon lành gì cả,  em  mua nó ?"
Tiểu Nãi Đường lườm   một cái,  đó từ quầy hàng  nhặt lên một bức tượng Bát Giới nhỏ và thanh toán cùng một lúc:     "Cái  tặng cho , em thấy nó giống  lắm."
Nhìn thấy bức tượng Bát Giới ngộ nghĩnh, Vượng Tử gãi đầu, cảm thấy  xúc phạm nặng nề, cuối cùng   im lặng   nữa. Thấy , Hoắc Kiêu  tự chủ  mà cong môi  nhẹ.
Bên cạnh quầy bán tượng nhỏ  một gian hàng bán đai quấn gối, Tiểu Nãi Đường chọn mua ba bộ, dự định tặng cho ba  lớn tuổi trong nhà.
Đỗ Kiều  quản lý việc tiêu dùng của con gái, dù  đó là tiền Tiểu Nãi Đường tự kiếm . Thấy cô  mua nhiều đai quấn gối như , cô nghĩ thầm con gái  thật là hiếu thuận.
Hoắc Kiêu hỏi:     "Bệnh viêm khớp phong thấp của bà Dương  tái phát ?"
"Không, đảo của chúng  ẩm ướt quá, em chỉ mua để phòng tránh thôi, nếu nhà  thứ gì đó  thể hút ẩm thì   mấy-"