Cô bé còn quá nhỏ,  thích hợp để đầu tư chứng khoán.
"Không, đó là tiền tích lũy từ việc bán hàng rong."
Nghĩ về sự nghiệp kiếm tiền gần 20 năm của  , Tiểu Nãi Đường tin theo.
Điều  khiến cô  càng  động lực tiếp tục bán hàng rong hơn!
Cô  tin rằng một ngày nào đó,  cũng  thể dựa  sự nỗ lực của bản  để kiếm đủ tiền mua điện thoại di động!
Trong khi đó, ngoài khu nhà ở, bên bờ biển, Tần Thiệu Diên dẫn Đỗ Kiều đến một khu dân cư.
Nơi  hướng  biển, phía  là rừng cây, môi trường tổng thể  .
Cô quan sát xung quanh, bối rối  hiểu:     "Em   qua nơi   đây,  là những căn nhà  lớn lắm,  dẫn em đến đây  gì?"
Tần Thiệu Diên ôm vai cô, dẫn cô  về phía nhà dân, giải thích:     "Chắc em   rằng  vài căn nhà ở đây đều thuộc về một , biến ba bốn căn nhỏ thành một căn lớn, vấn đề     giải quyết ?"
"Họ ở cạnh  ?"
"Ừm,   xem qua, biến thành một khu vườn lớn  thành vấn đề."
Chủ nhân của vài căn nhà   đây là một thương gia giàu   những năm 60,  đó  nước ngoài và  bao giờ trở về.
Nếu   Tần Thiệu Diên chủ động liên hệ, họ  nghĩ đến việc bán nhà, nhưng nghĩ    sẽ  về nước, cuối cùng họ  đồng ý bán.
Khi càng tới gần hơn, Đỗ Kiều  rõ cấu trúc của vài căn nhà , hướng Nam Bắc nên ánh sáng  .
"Nhà  giá bao nhiêu? Nếu quá đắt, chúng   thể đợi thêm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-563.html.]
Nghĩ đến việc nếu  mua nhà,  sẽ tiếp tục  vợ "tra tấn", Tần Thiệu Diên vội vã :     "Không cần đợi thêm nữa, giá cả ở đây  hợp lý, nếu em cảm thấy , chúng   thể  thủ tục chuyển nhượng ngay lập tức."
Đỗ Kiều nâng mí mắt  , bỗng nhiên cảm thấy  đàn ông  giống như một nhân viên môi giới nhà đất với khả năng ăn  lưu loát.
Sau khi  quanh căn nhà một lượt, Đỗ Kiều  tại cửa sân   biển lớn, nhận  rằng tầm  ở đây là  nhất.
Cô  thể biến những căn nhà  thành biệt thự   biển từ hai đến ba tầng.
"Thế nào? Mua nó chứ?"
"Ừm,  phiền  liên hệ với chủ nhà giúp em nhé."
Để thể hiện lòng  ơn, Cô nhón chân, nhẹ nhàng thơm lên má .
Người đàn ông lập tức nở nụ ,  dùng ngón tay chỉ  môi , ám chỉ  một nụ hôn. Đỗ Kiều lườm  một cái, nhưng cuối cùng vẫn chọn nghiêng  hôn lên môi .
Trên bờ biển vắng lặng, họ ôm , tìm kiếm sự ấm áp từ  ...
Ở một nơi khác  sân chơi, Tiểu Nãi Đường nhận lấy cái máy nhắn tin, vẫn kiên quyết :     "Cái  quá quý giá, em  thể nhận ,  bằng  bán cho em với giá  qua sử dụng."
Họ  rõ giá cả của nó là bao nhiêu, Hoắc Kiêu giả vờ  rõ thị trường và  bừa  một mức giá, thành công bán cái máy nhắn tin cho cô .
Tiểu Nãi Đường cúi đầu, nghịch ngợm với bảo bối mới của , trông  vẻ  thích. Tiếp theo, Hoắc Kiêu  lấy  một mảnh giấy từ túi,  đó ghi  điện thoại và  máy của :     "Nếu  việc gì thì gọi cho ,  luôn sẵn lòng  máy."
"Ừm, ."
Tiểu Nãi Đường ngẩng đầu lên nhận lấy tờ giấy,  đó cẩn thận để nó và cái máy nhắn tin  trong balô,   lấy  một tờ giấy khổ 5 inch đưa cho  :     "Đây là phong cách vẽ mới mà em học, ừm... em tặng cho ."