Hoắc Kiêu tò mò nhận lấy tờ giấy, chỉ thấy  đó  sáu nhân vật hoạt hình  cạnh , mỗi  một biểu cảm khác .
Thấy đối phương  hiểu đó là cái gì, Tiểu Nãi Đường chủ động giải thích:     "Dạo  em đang xem 'Slam Dunk', đây gọi là truyện tranh, sáu nhân vật  đây  lượt là , em và  Vượng Tử cùng với mấy  khác."
Sau khi  giải thích, Hoắc Kiêu cuối cùng hiểu .
Nhân vật duy nhất là con gái chắc chắn là cô , năm đứa con trai còn , cái  béo tròn giống nhóc mũm mĩm,   mặt quỷ là Vượng Tử, còn  trông  ngoan là Bạch Vũ Hiên.
Ừm... hai  còn ,  cầm quyển sách toán và  vẻ nghiêm túc chắc là Bạch Vũ Phàm, còn   đang quỳ  mặt   bày hàng rong??
"Nhân vật  là ?" Hoắc Kiêu chỉ  nhân vật trong truyện tranh, vẫn còn chút  chắc chắn.
" , giống ?!" Tiểu Nãi Đường    với ánh mắt đầy mong chờ  khen ngợi.
Hoắc Kiêu do dự một chốc, cuối cùng vẫn  đành lòng,  lời khen:     "Quả thực là khá giống."
Anh   ngờ   xuất hiện trong trái tim của Tiểu Nãi Đường  hình ảnh như thế...
"Sao em  vẽ  ở trong phòng thí nghiệm?"
"Em  bao giờ thấy  ở trong phòng thí nghiệm mà, vẽ  ."
Nghĩ về tấm ảnh trong phòng thí nghiệm  , Tiểu Nãi Đường cảm thấy bản   bắt  bản chất của   qua bức tranh của .
"Ừm, cảm ơn em về món quà ."
Hai  sát  gần  đến mức đầu sắp chạm đầu, khi Hoắc Kiêu nhận , liền lặng lẽ dịch mặt sang một bên, đầu tai dần dần nhuốm màu đỏ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-564.html.]
Buổi chiều trở về nhà, Tiểu Nãi Đường vẫn đang nghịch cái máy nhắn tin và  chia sẻ  máy của  cho  . Khi Đỗ Kiều  chiếc máy  từng thuộc về Hoắc Kiêu, trong lòng cô  khỏi căng thẳng.
"Đồ đắt tiền như thế, Hoắc Kiêu tặng  cho con ?"
"Tất nhiên  , đây là con mua  của   bằng tiền mặt đó."
"Thật ?"
"Thật mà, con lừa   gì?"
Thấy dáng vẻ của con gái  hề  vẻ gì là chột , trái tim lơ lửng của Đỗ Kiều cuối cùng thả lỏng trở . Sau đó, cô trở  phòng ngủ, lấy một cái túi đưa cho con gái:     "Ngày mai khi con  gặp Hoắc Kiêu, giúp  đưa cái  cho  . Cậu  thường xuyên   bục nhận giải như ,  mặc cho  một chút mới ."
Tiểu Nãi Đường mở túi   một cái, bên trong là một bộ vest thương hiệu [Pierre Cardin]. Cô   các bạn cùng phòng  rằng, bộ vest của thương hiệu  giá hơn hai nghìn đồng!
Điều  khiến cô  cảm thấy  ghen tị:     "Mẹ,   bao giờ mua cho con bộ quần áo nào đắt đỏ như ..."
Đỗ Kiều vuốt đầu con gái,  một cách trìu mến:     "Nếu hàng ngày con  thể giành giải,  cũng sẽ mua cho con."
Tiểu Nãi Đường phụng phịu chu môi, nhưng   thể phản bác .
Khi Hoắc Kiêu nhận  bộ vest , trong lòng tràn đầy xúc động,   nắm c.h.ặ.t t.a.y cầm của túi, giọng  khàn khàn:     "Hãy giúp  cảm ơn dì Tiểu Kiều nhé,   nhận giải,  nhất định sẽ mặc nó."
"Ừm! Lúc đó  nhớ chụp một tấm hình cho em xem nhé, em  bao giờ thấy  nhận giải cả."
"Được,  sẽ ."
Trên sân ga chia tay, họ  một  nữa  lời tạm biệt,  gặp mặt tiếp theo  lẽ  đợi đến đêm giao thừa của năm ?