Chỉ vài ngày , hai  lớn chuẩn  hành lý đơn giản và lên đường,   họ sẽ  đến Nội Mông. Trước khi , Dương Xuân Mai còn hứa với Vượng Tử, khi trở về nhất định sẽ mang theo thịt bò khô cho  .
Trong khi đó, tại trường đại học Ninh Thị.
Tiểu Nãi Đường đang   bộ các cô gái trong ký túc xá vây quanh, cô  nhăn mặt, năn nỉ:     "Các chị gái ơi, tớ thật sự  lừa các , cha tớ là bác sĩ,  tớ thật sự  bài báo. Nếu các  ở tỉnh Liêu,  thể còn   bài  của  tớ đấy."
"    [Nguồn Năng Lượng] và tạp chí [Tri kỷ] đều do nhà  mở mà? Cậu thật sự  chúng tớ thất vọng."
Tiểu Nãi Đường chán nản gãi đầu, ghét bỏ   tiết lộ thông tin, nếu   vì họ,  sẽ  rơi  khủng hoảng về niềm tin như .
"Cứ coi như tớ sai,   ? Mời   ăn vịt nhé?"
Mấy cô gái liếc , cuối cùng  dụ dỗ.
Phùng Tinh Tinh l.i.ế.m môi, miễn cưỡng :     "Được thôi,   chúng tớ tha thứ cho em,   đừng lừa dối chúng tớ nữa."
Mãi mới dỗ họ nguôi giận, Tiểu Nãi Đường vội vàng tận dụng cơ hội:     "Vậy bây giờ chúng   thôi, nếu  muộn  thể sẽ  còn chỗ."
"Được, chúng   thôi, hôm nay nhất định  khiến Tần Kiều Tuyết trắng tay mới !"
Và thế là, nhóm cô gái nắm tay ,   vui vẻ rời khỏi trường học.
Trong khi đó, nhóm nam sinh   họ đều đang thảo luận về  phận thực sự của Tiểu Nãi Đường. Một trong  họ thốt lên:     "Thật  ngờ cô gái nhà giàu sẽ hàng ngày bày hàng rong, các  nghĩ cô    để  gì nhỉ?"
"Cô    chắc chỉ cho vui thôi,  giống như chúng , hàng ngày lo lắng về tiền."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-566.html.]
Lúc , một nam sinh khác khoác vai Tề Thiên Vũ,  ha hả :     "Chờ  và Vương Mãn Nguyệt chia tay,  thể xem xét Tần Kiều Tuyết đấy, nhà cô  giàu hơn Vương Mãn Nguyệt nhiều,  còn xinh  hơn nữa."
Tề Thiên Vũ  đầu, lạnh lùng   :     "Bỏ tay  ! Nếu    gì thì im miệng ."
Nhớ đến dáng vẻ đánh   sợ c.h.ế.t của đối phương, nam sinh đó  hổ  gượng và thu tay về. Những nam sinh còn  thấy , đều im lặng   gì nữa.
Họ cũng đều đang  ăn vịt ngoài trường, nhóm của Tiểu Nãi Đường  ở tầng , còn họ thì tìm chỗ  ở tầng .
Vào lúc , ở tầng —
Phùng Tinh Tinh nháy mắt với Tiểu Nãi Đường,  hỏi:     "Vì  là đứa trẻ  trung thực, chúng tớ  hỏi  một  nữa,  và   trai trúc mã từ nhỏ  của  rốt cuộc   là một đôi ? Tớ  bắt gặp vài    gửi tin nhắn cho , sự ân cần đó, chắc hẳn cả những  đang yêu  cũng   ."
Bị nhắc đến, Tiểu Nãi Đường đỏ mặt và cảm thấy oan uổng:     "Tớ và    việc quan trọng cần bàn bạc, các  nghĩ gì thế?"
"Yêu đương cũng là việc quan trọng mà,  mâu thuẫn với  ."
Những  khác gật đầu liên tục:     " ,  dễ gì tìm   đàn ông  như thế?"
"Nếu là tớ, đến khi trưởng thành sẽ ngay lập tức chiếm lấy  ! Đó gọi là 'nước phù sa  chảy  ruộng ngoài' đấy!"
"Kiều Tuyết,    mà! Tớ đoán   cũng thích !"
Tiểu Nãi Đường đưa hai tay lên, che khuôn mặt đỏ bừng, cảm thấy    càng lúc càng vô lý.