Sau khi quyết định xong, Vượng Tử chạy đến tòa soạn để bày tỏ quyết tâm với Đỗ Kiều!
Khi Đỗ Kiều  con trai  những lời vớ vẩn , suýt nữa  c.h.ế.t vì :     "Nếu để cha con   những lời , xem cha  đánh con !"
"Mẹ, con  thật đấy, nếu hai  ly hôn, con nhất định sẽ ở với !"
Đỗ Kiều  bất đắc dĩ, nhéo nhẹ má của con trai, giải thích:     "Yên tâm , cha  sẽ  ly hôn , cả đời  cũng  thể ly hôn, nên con hãy tập trung  việc học ."
"Vậy    chia phòng với cha?"
"... Đó chỉ là đùa thôi,  tính -"
Phát hiện   hiểu lầm, Vượng Tử gãi đầu, thấp giọng lầm bầm:     "Thôi, hàng ngày cứ  lo lắng cho cha ."
"!" Đỗ Kiều trừng mắt, đẩy    khỏi văn phòng, tức giận :     "Thằng nhóc hư hỏng, mau về nhà học ! Đừng ở đây  phiền công việc của ."
Vượng Tử bĩu môi, nhanh chóng chạy .
Cậu  quyết định từ nay về  sẽ  lo lắng cho cha  nữa...
Khi con trai  , Đỗ Kiều trở  bàn  việc, cô lấy  bút mực và giấy, bắt đầu chìm đắm  việc  bài.
Trải qua một đoạn thời gian  bản thảo và in ấn, kỳ mới nhất của tạp chí "Tri Kỷ" sắp  xuất bản, bên trong  một mục   nhiều  quan tâm, tiêu đề là "Nếu như con của bạn gặp  bạo lực học đường thì   ?".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-574.html.]
Ở thời đại ,  lớn trong nhà ít quản con cái hơn, cho rằng ở trong trường mà xảy  một chút xô xát nhỏ thì   vấn đề to tát, thường xuyên lơ là tới cảm nhận của con cái.
Cô  bài  với mục đích là  nhắc nhở các bậc phụ :     Những xô xát nhỏ trong mắt họ  thể sẽ đem tới những tổn thương  thể phai nhòa trong tâm trí của con cái, và  thể nó sẽ theo tới suốt đời,  chữa lành . Đồng thời, giáo viên nhà trường  gánh vác trách nhiệm giảng dạy, giáo dục con ,  thể  ngơ và khoanh tay  !
Ở giữa bài báo, Đỗ Kiều còn thêm mấy cái trường hợp ngoài đời  ví dụ, tuy rằng đều dùng tên giả, nhưng Hoắc Kiêu vẫn phát hiện   vẻ như chuyện  phần nào liên quan tới Tiểu Nãi Đường?
Để xác nhận suy đoán trong lòng,   gọi một cuộc điện thoại tới cho cô .
Lúc , Tiểu Nãi Đường còn    bài báo , cô  đang vui vẻ  chơi với các bạn học, đợi tới lúc phát hiện trong máy  cuộc gọi nhỡ thì  là chuyện của hai tiếng . Cô  vội vã tìm tới buồng điện thoại gần nhất, bấm  điện thoại của Hoắc Kiêu.
Hai tiếng "tút, tút" vang lên, phía bên  truyền tới một giọng nam trầm thấp.
Tiểu Nãi Đường dùng ngón tay xoắn dây điện thoại, :     "Sao hôm nay   rảnh rỗi gọi cho em thế? Chẳng lẽ là nghiên cứu về 'máy hút ẩm'  tiến triển ?"
Hoắc Kiêu  trả lời cô  mà hỏi ngược :     "Em ở trường học  bắt nạt?"
"Không , ai dám bắt nạt em chứ?" Về chuyện , Tiểu Nãi Đường   kể cho   .
 Hoắc Kiêu cũng  cho qua:     "Em  thật , dì Tiểu Kiều  kể cho   hết ."
Tiểu Nãi Đường  nghi ngờ gì, chỉ  thể thành thật kể   chuyện, cuối cùng còn  quên tự hào :     "Anh   em mạnh mẽ như thế nào , chỉ cần hai quả đ.ấ.m   cho mũi tên  chảy máu!"
Nghe xong, trong lòng Hoắc Kiêu trầm xuống, mất vài giây  mới :     "Ngày mai  sẽ đến Ninh Thị, em  ăn gì?"