"Dĩ nhiên là  , căn nhà   đến năm  mới  thể ở, bây giờ vẫn  ."
Hôm nay họ chỉ đến để thử hệ thống sưởi sàn, hiệu quả  , Đỗ Kiều  hài lòng. Biệt thự   sưởi ấm bằng lò , thuê chuyên gia đặt  với giá cao, bây giờ thử nghiệm thành công, cô định lắp đặt một cái lò  nhỏ tại tòa soạn báo.
Nghe   thể ngủ ở đây, Vượng Tử lập tức ủ rũ.
Cậu  sẽ lên đại học  năm ,  lẽ một thời gian dài sẽ  thể ở đây...
Ngày qua ngày,  lâu  đó là sinh nhật  thứ mười tám của Vượng Tử và Tiểu Nãi Đường.
Vào ngày  sinh nhật, Tiểu Nãi Đường  đặc biệt đến trung tâm thương mại mua một chiếc váy len  và đủ loại mỹ phẩm. Dù  ít khi sử dụng mỹ phẩm, nhưng cô  thường xuyên quan sát các bạn cùng phòng trang điểm và thấy  vẻ  quá khó.
Sau khi mua xong đồ, cô   trở  ký túc xá mà  thẳng về nhà.
Chờ đến khi mặc bộ đồ mới, Tiểu Nãi Đường bắt đầu trang điểm.
 cây chì kẻ mày cứ như  thù với cô  , kẻ thế nào cũng  , mỗi  kết quả đều trông như sâu róm, khiến   giật .
Thấy đoàn tàu mà Hoắc Kiêu  sắp đến ga, cô  tức giận bỏ cây chì, rửa mặt  và vội vã  khỏi nhà.
Quảng trường nhà ga  qua kẻ , trái tim bắt đầu lo lắng.
Cho đến khi thấy bóng dáng quen thuộc từ xa đến gần  về phía , cô  mới cảm thấy như  tìm  chỗ dựa.
"Anh Hoắc Kiêu, em ở đây !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-599.html.]
Hoắc Kiêu  thấy liền  quanh, trong khoảnh khắc  thấy cô gái, nụ  của   tỏa sáng như ánh nắng mặt trời. Anh  còn mang theo một chiếc vali to, trông như là chuẩn  định cư lâu dài.
Tiểu Nãi Đường liếc  chiếc vali, khẽ nhướng mày.
Hai   lâu  gặp, trong lòng đều cảm thấy vui mừng.
"Anh Hoắc Kiêu, chúng   thôi, em dẫn   xem nhà mới của em."
Hoắc Kiêu do dự một chút, cuối cùng vẫn quyết định  tiên đến khách sạn,  đó mới  thăm nhà cô . Gần nhà của Tiểu Nãi Đường  một nhà nghỉ, cô  dẫn  đến đây để thuê phòng, trong đầu cứ nghĩ mãi:     Không    sẽ tỏ tình với   lúc nào?
Sau khi phòng   mở, Hoắc Kiêu chỉ lấy chìa khóa và   ý định  phòng, ngược ,   cầm vali và  với cô gái:     "Bây giờ chúng  về nhà em nhé, tiện thể ghé chợ mua ít đồ, tối nay  sẽ nấu ăn cho em."
Hành động của  trai khiến Tiểu Nãi Đường ngơ ngác, chỉ  chiếc vali của  , kéo dài giọng hỏi:     "Anh... định mang nó  cùng ?"
Hoắc Kiêu đỏ tai, lên tiếng nhẹ nhàng:     "Ừ."
Dù  hiểu tại  đối phương  để vali  ở nhà nghỉ, Tiểu Nãi Đường  hỏi thêm nữa. So với những chi tiết nhỏ nhặt  thể bỏ qua , cô  còn mong chờ hơn  khoảnh khắc nửa đêm nay.
Sau khi mua đồ xong, họ trở về nhà, Tiểu Nãi Đường hào hứng giới thiệu từng góc nhỏ của ngôi nhà cho  trai, ngoại trừ việc  lạnh  mùa đông, ngôi nhà của cô   hảo đến  ngờ!
Hoắc Kiêu quan sát kỹ lưỡng xung quanh, âm thầm ghi nhớ sở thích của cô gái.
Tiếp theo,    vẻ  hổ, ho khan một tiếng và :     "Em về phòng nghỉ ngơi  ,  ... sắp xếp chỗ  một chút."