"Con dự định  gì  khi  nghiệp?"
Thấy  cũng hỏi câu , Tiểu Nãi Đường bật :     "Không  là  đang  con  khi  nghiệp về giúp ở nhà máy dược phẩm chứ?"
"Nếu con   khi  nghiệp  nhà máy giúp đỡ,   hoan nghênh."
Trong kế hoạch cuộc đời của Đỗ Kiều, cô  nghỉ hưu ở tuổi 45, nếu hai đứa con   tiếp quản gia nghiệp thì cô sẽ  miễn cưỡng, lúc đó tìm  quản lý cũng .
"Thế nào? Đến ?"
Tiểu Nãi Đường  đầu  ,  tươi, chia sẻ suy nghĩ của :     "Con  tiếp tục học,    cả."
"Dự định học đến cấp độ nào?"
"Ít nhất là tiến sĩ."
Thấy con gái  kế hoạch rõ ràng cho cuộc đời, Đỗ Kiều thấy yên tâm. Chỉ cần  chỉ nghĩ đến chuyện yêu đương, con gái   gì cũng .
Về đến nhà,   thấy Tiểu Nãi Đường đều  ngạc nhiên, nhất là Vượng Tử,   kéo em gái  phòng ,  lấy  một túi hồ sơ từ tầng  cùng của giá sách.
"Đây là những gì  tìm  từ thư viện và báo chí,  bộ là thông tin về trường Đại học Khoa học Kỹ thuật Quốc phòng. Anh  quyết định,  khi  nghiệp sẽ    quân! Sau     giống như ông Hoắc, trở thành một vị Tư lệnh!"
Tiểu Nãi Đường mở túi hồ sơ, lật xem các tài liệu bên trong,  nhịn  trêu chọc:     "Anh còn  thi đại học nữa kìa, giọng điệu lớn ghê."
Từ những tài liệu   thể thấy,  trai  nghiêm túc và kiên định với ước mơ của .
"Anh   với cha  ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-603.html.]
"Chưa,  sợ thi  đỗ sẽ  cha  thất vọng, cứ đợi đỗ  hẵng ."
Ngay  đó,    lấy sách lớp 12  để Tiểu Nãi Đường giúp  đánh dấu những điểm quan trọng:     "Hiện tại thể lực của    vấn đề gì, chỉ  Văn học là còn  kém, em  từ nhỏ    giỏi  văn mà."
Tiểu Nãi Đường giúp  trai đánh dấu những điểm chính, vờ như vô ý hỏi:     "Em   gần đây ông Hoắc  ốm, hiện tại ông  thế nào ?"
"Rất , uống thuốc đúng giờ và kiểm tra sức khỏe đúng hẹn, năm  ông  dự định sẽ nghỉ hưu ở đây và    thành phố Bắc Kinh nữa."
"Thật ư?" Tiểu Nãi Đường ngạc nhiên ngẩng đầu, tin tức ,  Hoắc Kiêu   với cô .
"Ừ,   cha   chuyện,  còn đề nghị ông Hoắc mua nhà gần  để    thể giúp đỡ lẫn ."
"Vậy  Hoắc Kiêu và  Hoắc Vũ  đồng ý ?"
Dù  hai  họ đang  việc và học tập ở thành phố Bắc Kinh.
"Có lẽ là ... Nói cho em tin vui , đảo  sắp xây dựng bệnh viện quân đội , điều đó chứng tỏ khí hậu ở đảo  dễ chịu và  cho sức khỏe,  phù hợp để nghỉ hưu."
Tiểu Nãi Đường  lời  của    cho bật , trêu ghẹo :     "Anh  giỏi thật đấy, còn  thể  khẩu hiệu quảng cáo . Anh bảo     văn, ai tin chứ?"
Vượng Tử  hổ gãi đầu,  hiểu     giỏi  văn.
Tối đến, tại bàn ăn.
Ông lão Tần bắt đầu quan tâm đến vấn đề học tập của hai đứa trẻ, nhắc đến nguyện vọng của Vượng Tử, Đỗ Kiều sợ tạo áp lực cho con trai, bày tỏ chỉ cần thằng bé thích, học ngành gì cũng . Điều  khiến Vượng Tử cảm động, suýt chút nữa    mối tâm sự của , may mắn là Tiểu Nãi Đường kịp thời ngăn cản, tránh cho  trai hành động bốc đồng.