Thấy hôm nay chồng  vất vả chuyển đồ, Đỗ Kiều  so đo với  nữa, hai  cùng  tiến  bếp, Dương Xuân Mai đang cắt dưa chua.
Tối nay sẽ ăn lẩu nóng hổi, thêm vài món hải sản, hương vị thật tuyệt vời.
Khi thấy Tiểu Nãi Đường và Hoắc Kiêu đang giúp đỡ trong bếp, Đỗ Kiều lập tức dừng bước và kéo Tần Thiệu Diên  :     "Cứ để hai đứa trẻ giúp đỡ trong  , nếu bây giờ chúng  tiến  gần, hai đứa nó   tìm cách tránh né  mất."
Nghe vợ  , Tần Thiệu Diên hiểu rằng thực  vợ   thích Hoắc Kiêu  rể, chỉ là tạm thời  quen thôi.
"Được, chúng   ngoài xem còn việc gì cần  ."
Hai   khỏi mà ba  trong bếp  hề  .
Dương Xuân Mai  cắt dưa chua  hỏi Hoắc Kiêu:     "Thế nào ? Lại thêm một tuổi mà vẫn   bạn gái ? Đừng kén chọn quá, miễn là cô gái  phẩm hạnh  là ."
Hoắc Kiêu đang cạo vảy cá,  chút ngượng ngùng ngẩng đầu lên:     "Tạm thời  tìm thấy, nhưng bà cứ yên tâm, cháu sẽ tìm ."
Lo lắng  nhiều, đứa trẻ  thích , Dương Xuân Mai  tiếp tục dò hỏi   nữa, mà chuyển sang hỏi Tiểu Nãi Đường:     "Còn cháu thì , ở trường  ai theo đuổi cháu ? Một  cháu ở ngoài  cẩn thận đấy,  mặt mà   lòng."
Tiểu Nãi Đường vô thức liếc  Hoắc Kiêu, lập tức :     "Bà cứ yên tâm , cháu  võ, họ  dám theo đuổi cháu."
"Vậy ở  lưng, họ  gọi cháu là 'Mụ Phù Thủy' ?"
"..." Tiểu Nãi Đường  thể chấp nhận biệt danh :     "Họ dám! Cháu dễ thương thế ,    thể là mụ phù thủy  cơ chứ?!"
Hoắc Kiêu  xong khẽ cong môi , trong lòng nghĩ  khi năm mới qua,  sẽ kể chuyện  cho bà Dương và Vượng Tử ,  từ từ tiến triển.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-608.html.]
Lúc , Tiểu Nãi Đường cũng  suy nghĩ tương tự.
Trong gia đình,  duy nhất  thể khiến    lời chỉ  bà ngoại. Nếu bà ngoại ủng hộ , cô  tin rằng dù   đồng ý thì cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Tết năm nay là  cuối cùng Đỗ Kiều và gia đình ăn Tết trong ngôi nhà tại khu nhà ở của cán bộ. Họ  sống ở đây gần hai mươi năm, gắn bó với từng viên gạch, từng lát ngói.
Đỗ Kiều lấy máy ảnh , chụp một bức ảnh gia đình.
Nghĩ đến  trở    sẽ  còn  sống trong ngôi nhà  nữa, Tiểu Nãi Đường  giấu  sự lưu luyến:     "Mẹ ơi,  chụp thêm vài tấm nữa ,   con đến đây còn  thể xem  ảnh."
"Ừ, ." Đỗ Kiều chụp xung quanh, trong lòng chùng xuống.
Thấy  khí chung   vui vẻ lắm, Dương Xuân Mai mở một chai rượu trắng, vội vàng mời  :     "Nào,    ăn cơm thôi, hôm nay là đêm giao thừa,  vui vẻ mới ! Ăn xong chúng  còn  xem chương trình Tết nữa!"
Đỗ Kiều gạt bỏ nỗi buồn, dẫn con gái đến bàn ăn,  nở nụ  thường ngày:     " ,   ăn , lát nữa chúng   ngoài đốt pháo hoa, lúc đó  sẽ chụp thêm vài tấm nữa cho."
Nghe thế, lũ trẻ bỗng sáng mắt, tâm trạng vui hơn nhiều.
Trong căn phòng ấm cúng, họ quây quần bên  bên bàn ăn, khuôn mặt mỗi  đều tràn ngập nụ  hạnh phúc...
Ngày mùng bốn Tết.
Hoắc Kiêu đến  cửa nhà Đỗ Kiều từ sớm, dự định dẫn Tiểu Nãi Đường  gặp nhóc mũm mĩm.