Bởi vì Tần Thiệu Diên  một ca phẫu thuật quan trọng, hôm nay  đồng hành chờ đợi cùng với cô là Dương Xuân Mai.
"Vượng Tử học tập chăm chỉ, chắc chắn   , con đừng lo quá."
Dù Dương Xuân Mai  , nhưng vẻ mặt của bà còn căng thẳng hơn ai hết, Đỗ Kiều thấy  liền trêu đùa:     "Mẹ, con  lo lắng, ngược , trông  mới thực sự lo lắng đấy."
Dương Xuân Mai mím môi  thừa nhận, ánh mắt vẫn dán chặt  trong trường. Vài giờ , Vượng Tử như một chú bò non hớn hở chạy tới họ, phía    còn  Bạch Vũ Hiên đang thở hổn hển.
"Cháu chạy chậm thôi kẻo ngã đấy!" Dương Xuân Mai thấy cháu trai chạy nhanh như , trong lòng căng thẳng theo.
Vượng Tử  lời chậm  tốc độ, nhưng vẻ mặt vẫn  phấn khởi:     "Bà ngoại, , hai   nóng ? Nếu  chịu  thì chiều nay đừng đến nữa, lỡ như  say nắng thì ?"
Nghe lời cháu trai ngoan, Dương Xuân Mai cảm thấy lòng  ấm áp vô cùng.
"Bà  sợ nóng , còn các cháu thì ? Nào! Mỗi  một chai nước lọc, uống xong nghỉ ngơi một chút nhé."
Hai đứa trẻ nhận lấy nước, uống ừng ực một  hết phân nửa chai.
"Đi thôi, chúng  về nhà ăn cơm."
Đỗ Kiều  hỏi các con thi thế nào để tránh gây căng thẳng, nhưng Vượng Tử   kìm    với :     "Mẹ,  đoán xem con thi  ?"
Nhìn thấy hai đứa trẻ tươi , Đỗ Kiều mỉm  hiểu ý:     "Nhìn thế ,  vẻ như cả hai đều  bài  tồi-"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-612.html.]
" ! Chúng con cùng một phòng thi, thực  con   xong bài từ sớm, chỉ vì đợi   mới  muộn thế ."
Tính cách của Bạch Vũ Hiên  từ tốn,  gì cũng  vội vàng, Đỗ Kiều cảm thấy Vượng Tử ở trong phòng thi đợi bạn là điều , như  còn  thể kiểm tra  bài .
"Các con là  em , tất nhiên  cùng  tiến bộ. Hơn nữa Vũ Hiên bình tĩnh hơn con nhiều, con nên học tập  . Buổi thi chiều nay, con  Vũ Hiên nộp bài thì con mới nộp,  thấy ?"
Vượng Tử gật đầu, lúc  bụng  kêu lên vì đói:     "Mẹ, chúng   ăn , con cần bổ sung năng lượng để tiếp tục chiến đấu!"
Trong hai ngày rưỡi tiếp theo, Đỗ Kiều vẫn sẽ dành thời gian  đợi ở cổng trường. Cô cảm thấy rằng trong đời  chỉ trải qua kỳ thi đại học một , và khoảnh khắc khi con trẻ bước  khỏi phòng thi mỉm    là một kỷ niệm quý giá.
Để ăn mừng hai đứa trẻ kết thúc kỳ thi suôn sẻ, Đỗ Kiều  dựng một bếp nướng tại biệt thự ven biển và tổ chức một bữa tiệc nướng hải sản.
Ba  đàn ông vẫn là  chịu trách nhiệm nướng thịt.
Cô giáo Mục  ngắm ngôi biệt thự ba tầng ,  khỏi ngưỡng mộ :     "Tiểu Kiều, nhà em  quá! Đây là  đầu tiên chị thấy một căn nhà kiểu . Hơn nữa ở ngay cạnh biển, xung quanh là rừng cây, cảnh sắc thật tuyệt vời-"
Tiền Viện cũng đầy ngưỡng mộ:     "Tớ thích chỗ  quá, nhưng con gái tớ bây giờ đang học ở thành phố Kim Tây, chuyển đến đây quá phiền phức."
"Vậy   thể mua nhà , đợi con  học đại học xong mới chuyển đến."
Nghe lời đề nghị của Đỗ Kiều, mắt Tiền Viện sáng lên:     " -  tớ  nghĩ  nhỉ? Theo  mua nhà chắc chắn  lỗ!"
Dù cô   đủ khả năng mua liền bốn căn nhà, nhưng mua một căn vẫn là điều  thể.