Sau khi  xong, Tiểu Nãi Đường cũng rưng rưng nước mắt, nghẹn ngào :     " cha  em cũng cần  em bên cạnh,    ?"
"Họ mới bốn mươi mấy tuổi, con đường phía  còn dài lắm, em tạm thời  thể lo cho họ."
Tiểu Nãi Đường  xong, liền bật  qua nước mắt:     "Em như  rõ ràng là thiên vị mà-"
"Thiên vị là chuyện bình thường, từ nhỏ em   ông bà nuôi nấng, tất nhiên là   về phía họ.   em yêu nhất vẫn là  em,   cho em cuộc sống, điều   thể nghi ngờ."
"Được! Chị sẽ giúp đỡ em! Vào ngày một tháng chín năm nay, chị chắc chắn sẽ giúp em thành công  học trung học cơ sở ở Đảo Lô Vĩ!"
Nghe , Bình An liền nhảy cẫng lên và ôm lấy cô :     "Chị ơi, em cảm ơn chị! Nếu việc  thành công, em nhất định sẽ trả ơn chị!"
"Em yên tâm giao việc cho chị,  hết hãy thu xếp tâm trí , ngày mai chúng  cùng   bảo tàng."
Đêm hôm đó, Tiểu Nãi Đường trình bày sự thật cho Đỗ Kiều ...
Thực  cô    khả năng gì cả, chỉ  thể dựa   mới  thể thành công. Nghe xong, Đỗ Kiều  ngạc nhiên,  ngờ Bình An  tinh tế đến :     "Vậy tại  con bé   thật với ?"
"Ôi, chuyện  mà   hiểu ? Nếu  thật với , lỡ ông bà chuyển về thành phố Bắc Kinh vì Bình An thì em  sẽ cảm thấy áy náy suốt đời."
"..." Đỗ Kiều chớp mắt một cái, bỗng nhiên cảm thấy  lẽ  thật sự  già,    hiểu nổi suy nghĩ của trẻ con nữa.
Vài ngày ,  Đảo Lô Vĩ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-621.html.]
Dương Xuân Mai cầm quạt nan đến gốc cây lớn,   xuống    cầm theo một hộp kem dưỡng da, hào hứng  với bà:     "Chị Dương ơi, chị Dương Hà  đưa cho chị kem dưỡng da ? Đây là hàng ngoại đấy!"
Dương Xuân Mai nhíu mắt  lên  chai,  mãi vẫn    là thứ gì, bà thường chỉ dùng kem Hữu Nghị,  rành gì về hàng ngoại.
"Cô   đưa ,  dùng kem Hữu Nghị vẫn  lắm."
Thấy bà  nhận,    ngượng    gì thêm.
Lúc , Dương Hà cầm một đống lọ chai,  ha hả  tới,  xuống bên cạnh  đưa cho Dương Xuân Mai một hộp kem dưỡng da, :     "Chị Dương, chị dùng thử , gần đây chồng  đang kinh doanh. Đây là mẫu hàng họ đang bán, đây là mặt hàng bán chạy lắm, ở ngoài bán  ."
Dương Xuân Mai dù   nhiều nơi nhưng cầm lên  kỹ vẫn  nhớ  ở  bán cái kem dưỡng da . Bà  từng tìm hiểu giá cả nhiều nơi, nhưng  hề  ấn tượng gì với loại kem .
"Cái hộp kem dưỡng da  bán chạy ở  ?"
Có lẽ  ngờ bà  hỏi như ,  phụ nữ   chút bối rối. Ngay  đó, Dương Xuân Mai  hỏi:     "Loại kem dưỡng da  tên gì ? Toàn chữ nước ngoài,  chẳng hiểu gì cả."
Lúc , một  khác xen  :     "Chính vì  là chữ nước ngoài nên chúng  mới  hiểu, nếu hiểu  thì còn gọi là chữ nước ngoài ?"
Dương Xuân Mai suy nghĩ một chút, cảm thấy điều   lý, bà trả  hộp kem cho Dương Hà, tỏ ý   thể nhận món quà quý giá .
"Đừng khách sáo, chị Dương ,  chỉ   chị,   đều  phần, chị cứ giữ lấy ."
"Không  ,  thực sự  thể nhận, cảm ơn cô!"