Thấy bạn  liên tục   bản đồ, Cao Trọng  nhịn  :     "Chúng  hiếm khi  ngoài,    ăn gì đó nhỉ?"
"Căng tin trường chúng  khá ngon, tí nữa về đó ăn ." Vượng Tử cuối cùng gấp bản đồ ,   nữa, một  sành ăn như   mà khen nơi nào ngon thì chỗ đó chắc chắn là thật sự ngon.
Đáng tiếc, hai  bạn quyết tâm  ăn ngoài, Vượng Tử  còn cách nào khác   tìm nhà hàng cùng với họ.
Món ăn địa phương ở Tinh Thành  cay, Vượng Tử  sợ ăn cay, nhưng vẫn  thích nghi . Sau khi đến nhà hàng, thấy hai  bạn gọi mấy món ăn đỏ rực,    nhịn  mà nhỏ giọng nhắc nhở:     "Món ăn ở đây cay hơn ở căng tin nhiều đấy, các  nên cân nhắc kỹ."
"Không cần cân nhắc, chúng  gọi những món  thôi."
Thấy họ  tin, Vượng Tử chỉ  thở dài và gọi cho  một xửng bánh bao. Khi các món ăn  dọn lên và bắt đầu thưởng thức, Cao Trọng và Kim Chí Đông mới thấy hối hận  kịp.
Tiền tiêu vặt của họ  nhiều, tất nhiên là  nỡ gọi món mới, chỉ  thể cố gắng giành lấy bánh bao của Vượng Tử, nhưng    dễ dàng tránh .
"Muốn ăn thì tự gọi, đừng cướp bánh bao của ."
"Anh em , cho chúng  một cái , nếu  đồng ý,  sẽ giúp  theo đuổi hoa khôi trường bên cạnh."
Thật  may, trong mắt Vượng Tử chỉ  bánh bao chứ   hoa khôi,     cám dỗ:     "   quen ,  cứ để dành mà tự  theo đuổi ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-631.html.]
Thấy    cám dỗ bởi nhan sắc, Cao Trọng chỉ còn cách thử một chiêu mới:     "Đồng chí Tần Kiều Dương, giúp đỡ bạn bè là một đức tính , nếu  cho  một cái bánh bao, mùa đông năm nay  sẽ dẫn   xem máy bay chiến đấu nhé?"
Lúc , Vượng Tử mới thấy thích thú,   trợn tròn mắt hỏi:     "Chúng  sẽ   để xem? Đừng  lừa  đấy."
"Cha  là  quân, khi đó   với ,  chắc chắn sẽ cho  xem máy bay thật!"
"Vậy thì chúng  hứa với  ." Vượng Tử đưa  ngón tay cái,  hề cảm thấy hành động của   gì trẻ con.
Cao Trọng  khẩy một tiếng, cũng đưa  ngón tay và :     "Hứa là hứa, một lời  định!"
Với sự đảm bảo như , Vượng Tử đẩy xửng bánh bao về phía , cảnh cáo :     "Các bánh bao   ăn thì  , nhưng nếu  dám lừa , hậu quả sẽ  nghiêm trọng đấy."
Cao Trọng cầm một cái bánh bao và ăn ngấu nghiến,  ăn  đảm bảo:     "Cậu yên tâm , nếu  dám lừa ,   thể cắt đứt quan hệ với , như thế  chứ?"
Lúc , Vượng Tử  tưởng tượng  cảnh máy bay chiến đấu bay lượn  bầu trời trong đầu . Kỳ nghỉ đông  khiến   cực kỳ mong chờ!
Khi thời tiết  Đảo Lô Vĩ ngày càng lạnh, khu vực từng  náo nhiệt  gốc cây lớn nay trở nên vắng vẻ bất thường.
Nhờ sự giúp đỡ của hàng xóm, Tống Vãn  mua  căn nhà gần nhà Đỗ Kiều. Không chỉ  cô , cô giáo Mục và Tiền Viện cũng thành công trong việc mua nhà. Trong thời tiết lạnh giá , bốn  phụ nữ thường xuyên tụ tập uống  và trò chuyện, cuộc sống thật thư thái và dễ chịu.
Vì nhà Đỗ Kiều  sàn nhà sưởi ấm, mỗi  tụ họp đều diễn  tại phòng  sách của cô.