Cao Trọng xoa cơ thể đang đau,  tức giận:     "Chỉ vì vài cái bánh bao mà   lớn chuyện lên ? Không những chạy đến nhà  kiện cáo, giờ còn  cắt đứt quan hệ với ,  thấy   điên  đấy!"
Thấy   vẫn còn dám lớn tiếng, Vượng Tử nghiêm nghị :     "Chuyện   liên quan gì đến bánh bao? Người như   xứng  bạn bè . Nếu  còn dám lớn tiếng với ,  tin là  bảo bác của  đánh  thêm một trận nữa ?"
"..." Cao Trọng sợ  đánh, cuối cùng  dám lên tiếng nữa.
Vượng Tử   bỏ , từ đó về , họ chỉ là  dưng.
Trước Tết Nguyên đán, ở đảo Lô Vĩ.
Đỗ Kiều vẫn đang lo lắng chuyện tiền bạc, tiền mua nhà của Vượng Tử cho việc xây trường học chẳng khác nào giọt nước trong biển cả, thậm chí  thấy  tác dụng.
Tiểu Nãi Đường nhận  mối lo của , nhỏ nhẹ :     "Có lẽ con nên bán căn nhà ở Ninh Thị, dù  con ở trường cũng như ."
Đỗ Kiều  con gái  yêu căn nhà đó, và  đầu tư  nhiều tình cảm  việc trang trí nó,    thể để con gái bán ?
Vì , cô lắc đầu từ chối:     "Không cần con bán nhà ,  sẽ  cách."
Lúc , Hoắc Kiêu vốn  im bên cạnh, bỗng dưng xen  cuộc  chuyện:     "Dì Tiểu Kiều, trường học của cô còn thiếu nhà đầu tư ? Cháu  đầu tư."
Đỗ Kiều ngạc nhiên    và hỏi:     "Cháu thật sự quan tâm đến việc mở trường? Nếu chỉ là để giúp dì thì thôi ."
"Cháu lớn lên ở đảo Lô Vĩ, tất nhiên là cháu  các em nhỏ ở đây  một môi trường học tập , cháu thực sự  đầu tư."
Nghe    , Đỗ Kiều mới đồng ý và hỏi đối phương  đầu tư bao nhiêu. Hoắc Kiêu đưa  một con  khiến cả cô và Tiểu Nãi Đường đều giật :     "Cháu lấy tiền ở   ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-636.html.]
" thế, bằng sáng chế máy hút ẩm của    đáng giá bao nhiêu?"
Trước sự nghi ngờ của họ, Hoắc Kiêu  rằng đó là tiền  kiếm  từ việc chơi chứng khoán. Lúc đó, Đỗ Kiều mới   trai  còn  chơi chứng khoán nữa, thật là đa năng!
"Nếu đem hết  tiền   để xây trường, cháu  hối tiếc chứ?"
"Không hối tiếc, tiền còn  thể kiếm  ."
Với  vốn đầu tư , con đường mở trường trở nên suôn sẻ hơn nhiều so với dự kiến...
Thời gian trôi nhanh, thế là đến năm 1995.
Mùa hè năm đó, [Trường Tư thục đảo Lô Vĩ] chính thức bắt đầu tuyển sinh!
Nhìn ngắm khuôn viên trường học sạch sẽ, ngăn nắp và các thiết  học tập hiện đại, nhiều phụ  đều  hứng thú.
Tuy nhiên, họ vẫn do dự  mức học phí.
Gặp  tình trạng  trong năm đầu tuyển sinh là chuyện bình thường, Đỗ Kiều  vội vàng mà  đưa  một chính sách ưu đãi cho nhân viên nhà máy:     con cái của nhân viên nhà máy đến [Trường Tư thục đảo Lô Vĩ] sẽ  giảm giá 20%.
Học phí giảm 20%  thể tiết kiệm   ít tiền, đồng thời vì tin tưởng  Đỗ Kiều, nhiều nhân viên  đăng ký cho con em .
Từ mẫu giáo đến tiểu học, trung học cơ sở và trung học phổ thông, tất cả đều học tập tại một địa điểm, điều  khiến họ cảm thấy yên tâm hơn.
Với việc Bạch Vũ Phàm quản lý trường học, Đỗ Kiều cảm thấy  yên tâm và  còn đặc biệt chú ý đến nó nữa. Cô quyết định cho  một kỳ nghỉ dài, sống một đời sống thoải mái và nhẹ nhàng.