Thấy bạn gái hiểu lầm, Hoắc Kiêu vội vàng giải thích cho :     "Anh   việc gì bận, chúng  cứ tiếp tục chơi ."
"Thật ?"
"Ừ, thật mà."
Thấy    giống như đang  dối, Tiểu Nãi Đường  mỉm :     "Vậy chúng   chơi xe đụng nhé,    vui đó!"
Hoắc Kiêu vô thức che túi áo,  thích trò chơi va chạm như thế , nhưng để  cô  vui,   vẫn đồng ý.
Mỗi  lái một xe, Tiểu Nãi Đường đạp ga đ.â.m thẳng   , nghĩ rằng  trai sẽ đ.â.m   như những  khác.   ngờ,    hỏi cô    thương .
Nghe cô    ,    cúi đầu   túi áo .
Điều  khiến Tiểu Nãi Đường  tức giận, trong lòng nghĩ   sẽ  bao giờ rủ    chơi. Khi họ rời khỏi khu xe đụng, vẻ mặt nghiêm túc cô  :     "Chúng  về nhà thôi, em   chơi nữa."
Đứng giữa dòng  tấp nập của công viên, hai  đối diện .
Thấy bạn gái đang giận dữ, Hoắc Kiêu  khỏi ân hận vì   hỏng  chuyện. Anh  hít một  thật sâu  thở , cuối cùng lấy hết can đảm :     "Thế  nhé,  biểu diễn trò ảo thuật cho em xem,   ?"
"Ảo thuật?" Tiểu Nãi Đường ngạc nhiên   ,  bao giờ  rằng    thể  ảo thuật:     "Anh sẽ biến  cái gì? Tay    gì cả."
Nghe câu hỏi ngây thơ của cô gái, Hoắc Kiêu  và giơ hai bàn tay lên, :     "Em  tay  , bây giờ là trống rỗng, một lát nữa  sẽ biến  thứ gì đó  ho cho em xem."
"Anh nhanh lên , đừng tỏ vẻ bí ẩn nữa,  là em  đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-638.html.]
Lời đe dọa   vẻ  hiệu quả, Hoắc Kiêu vội vàng  nhanh hơn, và lấy  một chiếc khăn tay sạch từ túi áo.
Giây tiếp theo, chiếc khăn tay  phất lên một cái.
Một bông hoa hồng rực rỡ xuất hiện  mắt, Tiểu Nãi Đường phấn khởi  bông hoa,     nó từ  . Hoắc Kiêu đưa bông hoa cho cô , giọng  dịu dàng hỏi:     "Em còn  tiếp tục xem ?"
"Muốn! Anh còn biến  gì nữa?" Tiểu Nãi Đường đưa bông hoa hồng gần mũi ngửi, cảm thấy nó  thơm.
Lúc , Hoắc Kiêu ho nhẹ một tiếng để thu hút sự chú ý của cô gái,  cho thấy đôi tay   gì ngoài chiếc khăn tay,  đó,   lắc mạnh chiếc khăn tay.
Khi chiếc khăn tay biến mất, một chiếc nhẫn kim cương đang  kẹp giữa các ngón tay  đàn ông. Điều  khiến Tiểu Nãi Đường bỗng nghĩ đến câu quảng cáo phổ biến gần đây...
Cô    chiếc nhẫn lấp lánh,  yên tại chỗ,  đó cẩn thận hỏi:     "Anh Hoắc Kiêu,  đang cầu hôn em ?"
"Nãi Đường,  yêu em,  chăm sóc cho em suốt đời."
Tiếng ồn ào xung quanh dường như tắt lịm trong khoảnh khắc , chỉ  Tiểu Nãi Đường  thấy rõ ràng câu  đó. Cô   chiếc nhẫn kim cương lấp lánh,    trai ,  đó còn rực rỡ hơn cả viên kim cương.
Cô   chút do dự, duỗi  ngón tay thon thả:     "Anh Hoắc Kiêu, em đồng ý  vợ ."
Trong khoảnh khắc đeo nhẫn, hai    say đắm, như thể một ánh mắt là  qua hàng ngàn năm...
Hộ khẩu của Tiểu Nãi Đường ở thành phố Bắc Kinh, chiều hôm đó, cả hai vui vẻ cầm sổ hộ khẩu đến Cục Dân Chính để lấy giấy đăng ký kết hôn.
Lúc nhận  cuốn sổ đỏ, khuôn mặt Tiểu Nãi Đường ngập tràn nụ  ngọt ngào,   quên mất lời hứa với  ban đầu.