Để kỷ niệm ngày cưới, họ đến quán vịt , dự định ăn một bữa thật ngon.
Trong lúc chờ món, Tiểu Nãi Đường vẫn còn ở trong trạng thái mơ màng, cảm thấy như đang mơ và  quen với danh tính mới của .
"Anh Hoắc Kiêu, chuyện chúng  đăng ký kết hôn  thể tạm thời   với gia đình  ?"
Việc  thể cưới cô gái về nhà  khiến Hoắc Kiêu  mãn nguyện,     một  việc  thể vội vàng, vì   gật đầu đồng ý, bày tỏ sẽ  theo cô .
Thấy     ý kiến gì, lòng cô  ấm áp nhưng vẫn  chút lo lắng.
Lúc , lý trí dần trở ,   để  với  đây?
Thật là buồn...
Tháng chín, năm học mới bắt đầu, Bình An vác chiếc cặp sách bước  cổng trường trường Tư thục đảo Lô Vĩ, cô bé trở thành học sinh lớp 10 mới ở đây.
Lớp học chỉ  hơn hai mươi , thật là tuyệt!
Để bổ sung đủ dinh dưỡng cho các bạn nhỏ, bữa ăn ở trường  ngon, mùi vị sánh ngang đầu bếp nhà hàng,  chỉ học sinh và phụ  mà ngay cả giáo viên cũng khen  ngớt.
Vì mới bắt đầu năm học, đôi khi Đỗ Kiều sẽ đến kiểm tra một vòng,  đó dựa  kinh nghiệm của các trường tư thục ở thế giới   để cải tiến trường học của .
Nói chung là khá !
Hôm nay,  khi kiểm tra buổi trưa, cô ở  ăn trưa tại căn tin. Vừa lúc thấy Bình An đang xếp hàng lấy cơm, cô vẫy tay gọi cô bé .
Bình An lấy cơm xong, ánh mắt  chút hoảng loạn lướt qua,   tươi hỏi:     "Cô,  hôm nay cô  rảnh rỗi đến trường ?"
Đỗ Kiều bảo cô bé  đối diện , ân cần :     "Dạo  cháu bận gì thế? Sao cô cứ cảm thấy cháu  vẻ bí ẩn ? Cha cháu nhờ cô  trông chừng cháu, cấp ba  tập trung  học hành."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-639.html.]
"Cô yên tâm, cháu sẽ học hành đàng hoàng mà." Bình An ngượng ngùng   cúi đầu ăn cơm.  trong lòng cô bé  than thở  thôi,   tại  chị họ   cho   bí mật về việc kết hôn.
Lỡ như  vô tình   thì ?
 là khổ quá!
Thấy cô bé gần như nhúng đầu  bát cơm, Đỗ Kiều  khỏi nhíu mày:     "Cơm ở căn tin ngon lắm ? Cháu   ngẩng đầu lên ăn từ từ ?"
Bình An ngoan ngoãn ngẩng đầu, dường như  chịu nổi áp lực vô hình:     "Cô ơi, cháu kể cho cô một bí mật, nhưng cô đừng bảo là cháu ."
"Bí mật gì ?" Đỗ Kiều nhướng mày, luôn cảm thấy điều cô bé sắp  chắc chắn   chuyện .
"Thì...   họ của cháu...   , cả đời   lấy vợ ! Anh   dành cả đời  cho bầu trời xanh và mây trắng!"
Trong khoảnh khắc then chốt, Bình An vẫn  dám phản bội chị họ ,   đó  bán   họ ngốc nghếch .
Đỗ Kiều hạ mắt, lộ vẻ thất vọng, cảm thấy chuyện  chẳng đáng gọi là bí mật.
"Cháu đừng  những lời nhảm nhí của thằng bé. Yên tâm , sẽ   khiến thằng bé  khuất phục thôi."
Thấy cô  với vẻ chắc chắn như , Bình An lập tức nghiêng  hỏi:     "Cô ơi, là ai ? Sao cháu   chuyện ? Cô  thể tiết lộ một chút cho cháu  ?"
"Đó là bí mật,   cho cháu ."
Đỗ Kiều thấy cô bé sốt ruột, khóe miệng  khỏi lộ  nụ   xa.
Ăn trưa xong rời khỏi trường, Đỗ Kiều  thẳng về nhà.