Thấy   ai trong bếp, Dương Xuân Mai liền kể  chuyện ngày hôm đó  xem tướng , vô cùng bực bội:     "Lần  gặp  ông , bà nhất định  lấy  tiền xem bói."
Lúc , trong lòng Tiểu Nãi Đường chỉ còn  sự hoảng loạn!
Cô   ngờ chuyện  kết hôn, mặc dù giấu kỹ đến  vẫn  thể giấu qua  xem bói.
Liệu  đời   thật sự tồn tại những điều huyền bí như  ?
Tiểu Nãi Đường cảm thấy bất an khi nghĩ về những lời tiên tri đó. Năm  chuyện sẽ  con là điều    chính xác, vì cô  và Hoắc Kiêu đều   ý định  con quá sớm.
Và chuyện   sẽ gặp họa, liên quan đến năm Tý và Sửu... đó là năm 1997? Và những  tuổi Tý, tuổi Sửu... đó là ai?
Cô  nghiến răng nghiến lợi, cảm giác bất an ngày càng tăng. Nếu những lời tiên đoán của thầy bói  thật sự trở thành sự thật thì ? Liệu   nên bàn bạc với cha và Hoắc Kiêu để chuẩn  một kế hoạch đối phó ?
Đêm hôm đó, Đỗ Kiều ôm con gái ngủ, lâu lắm mới  dịp  ở bên  như thế, hai  con thủ thỉ tâm sự. Vì vẫn còn nghĩ về lời của thầy bói, Tiểu Nãi Đường  vẻ  mất tập trung.
"Con đang nghĩ gì thế?"
"À? Ơ...   gì."
Tiểu Nãi Đường thu hồi suy nghĩ, giả vờ tỏ  lo lắng:     "Mẹ ơi, năm nay  Hoắc Kiêu bận quá, chúng con còn   thời gian để ăn cùng . Mẹ  xem, nếu cứ như thế mãi, liệu  chia tay ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-642.html.]
Cô   những điều  chỉ để    lo lắng chuyện  con  ,  còn trẻ,  sẵn sàng  !
Đỗ Kiều tin là thật:     "Các con   bao nhiêu năm , càng  tin tưởng lẫn . Mối quan hệ   cần cả hai  cùng  duy trì, các con  cùng  cố gắng mới ,  ?"
"Vâng, con  mà." Tiểu Nãi Đường cuộn tròn trong vòng tay , ước gì   thể là một đứa trẻ mãi mãi  lớn.
Sáng hôm , cô  lén tìm đến cha, kể  lời thầy bói một  nữa. Chỉ thấy sắc mặt của Tần Thiệu Diên  đổi rõ rệt:     "Những điều đó chỉ là  suông,  con sẽ   , con đừng lo."
Tiểu Nãi Đường  giỏi trong việc nhận  cảm xúc, phản ứng của đối phương   lên tất cả — thầy bói đó   đang  bậy. Cô  cúi đầu  hỏi thêm, vì  rằng dù  hỏi, cũng chẳng thể hỏi thêm điều gì.
Trong phòng  sách lúc , Đỗ Kiều quét sạch sàn nhà,  đó  cầm khăn lau bàn. Thấy bàn học đầy sách, cô nhíu mày, từng cuốn sách  lượt  cất lên giá,  nhịn  mà càu nhàu rằng mỗi  Tiểu Nãi Đường về là cả phòng sách   xáo trộn bừa bộn.
Trên bàn  chỉ  sách y khoa và tạp chí mà còn  vài cuốn về dược học, cô    là sách Tiểu Nãi Đường mang về, vì thế sắp xếp gọn gàng tất cả sách dược học sang một bên.
Trong lúc đang dọn dẹp, bỗng nhiên một tấm ảnh rơi  từ trong một cuốn sách, hình ảnh vui tươi  đó khiến cô bỗng nhiên cảm thấy m.á.u xông lên mặt.
Đỗ Kiều cầm tấm ảnh xuống lầu, vẻ mặt tức giận,  còn chút nào là dáng vẻ ốm yếu. Tiếng bước chân xuống cầu thang lớn đến mức thu hút sự chú ý của  .
Khi Tiểu Nãi Đường nhận  tấm ảnh trong tay , sắc mặt bỗng tái mét.