Giây tiếp theo, cô  trốn  lưng Dương Xuân Mai, hối hận  hiểu tại    đến phòng  sách tối qua,  còn quên mất sách trong đó...
"Nãi Đường, con  nên giải thích chuyện tấm ảnh  ?"
Đỗ Kiều bước đến  mặt cô , đưa tấm ảnh , cảm thấy vô cùng thất vọng về con gái. Dương Xuân Mai chắn  Tiểu Nãi Đường cũng  thấy tấm ảnh, chỉ thấy hai đứa trẻ trong ảnh cầm giấy chứng nhận kết hôn, đầu sát     hạnh phúc, phía   vẻ như là một công viên giải trí?
Bà giật lấy tấm ảnh,  kỹ   lớn giọng :     "Nãi Đường, cháu và Hoắc Kiêu  kết hôn  ? Chuyện  xảy  khi nào ?"
Tần Thiệu Diên  thấy tiếng nên nhíu mày và  về phía đó.
Thấy phản ứng của   lớn đến , Tiểu Nãi Đường lảng tránh ánh mắt, nhỏ giọng giải thích:     "Chỉ là trong thời gian gần đây,  Hoắc Kiêu  cầu hôn con, và chúng con  vội vàng   lấy giấy đăng ký kết hôn... nhưng chúng con thực sự  sống cùng !"
Đỗ Kiều  xuống ghế sofa đối diện, vẻ mặt  lạnh lùng:     "Hoắc Kiêu cầu hôn con, điểm đó thằng bé  sai, dù  yêu  nhiều năm,  kết hôn là chuyện bình thường."
"Con đồng ý cũng  sai,  khí lúc đó khiến con gái dễ dàng  cuốn theo là chuyện thường.  tại  các con   đăng ký mà  báo cho cả nhà ? Hai đứa sợ    đồng ý ?"
"Không  , chúng con thực sự chỉ là hành động bốc đồng, cha , con xin !" Tiểu Nãi Đường cúi đầu,  dám  thẳng  ánh mắt soi mói của cha .
Thấy cháu gái sợ hãi như chim sợ cành cong, Dương Xuân Mai vội vàng lên tiếng  hoà:     "Đăng ký kết hôn là chuyện , chẳng lẽ còn bắt chúng ly hôn  ? Hai đứa trẻ bình thường ngoan hiền, chỉ  việc  là  suy nghĩ kỹ, con  cần  tức giận đến mức đó ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-643.html.]
"..." Trước mặt , Đỗ Kiều chỉ  thể tạm thời kiềm chế cơn giận, cô chỉ tay  cửa và  với Tiểu Nãi Đường:     "Con  gọi Hoắc Kiêu  đây,   việc  hỏi thằng bé."
Ngay khi lời còn  dứt, Hoắc Kiêu  bước . Anh  nhận   khí căng thẳng trong phòng khách,  thấy vẻ mặt của Tiểu Nãi Đường, liền hiểu  chuyện.
Anh  vội vàng tiến lên  mặt  , vẻ mặt nghiêm túc:     "Chú Tần, dì Tiểu Kiều, là cháu dụ dỗ Nãi Đường  đăng ký với . Cháu xin ! Mọi chuyện là  của cháu!"
Dựa theo sự hiểu  của  về họ, Đỗ Kiều đoán chắc chắn là Tiểu Nãi Đường  chủ động đề nghị đăng ký. Cô lạnh lùng trách móc:     "Biết là sai mà vẫn cố tình , đừng tưởng    gì, nó điên thì  cũng điên theo,  thật sự   nhầm hai  ."
"Cả hai  dọn đồ ! Bây giờ     thấy hai đứa một chút nào."
Đây là  đầu tiên trong cuộc đời, cô nổi giận với con cái đến .
Tiểu Nãi Đường sợ hãi đến mức  òa lên, Hoắc Kiêu thấy  liền ôm cô   lòng an ủi. Anh   khỏi hối hận về sự ích kỷ của   đây:    
"Dì Tiểu Kiều, là cháu tham lam  cưới Tiểu Nãi Đường sớm hơn, cháu lớn tuổi hơn em , lẽ   đối xử với chuyện hôn nhân một cách chín chắn và bình tĩnh hơn. Là do lòng tham của cháu quá lớn, xin dì hãy tha thứ cho em ."
Đỗ Kiều lạnh lùng   , nghĩ thầm rằng  trai  còn khá thành thật.