Do  nhiều  xung quanh đang theo dõi,  đàn ông  để ý đến Tiểu Nãi Đường  biến mất trong đám đông. Thấy Đỗ Kiều  nhắc đến chuyện báo cảnh sát nữa,   nhẹ nhõm thở phào, bịa  một đơn vị bất kỳ, tiếp tục xin  và  vẻ đáng thương  đám đông.
" thực sự chỉ là  hỗn thôi, cô  đánh  ,  thể cho    ?"
Có  thấy   tội nghiệp với khuôn mặt bầm dập,  nhịn  mà lên tiếng bênh vực:     "Chàng trai   đúng,  đánh  còn thì   gì nữa?"
Đỗ Kiều lườm   xin xỏ, lạnh lùng đáp :     "Nếu con gái ông  quấy rối, thậm chí  nguy cơ   nhục, ông  thể  lời nhẹ nhàng như   ?"
Thấy lửa đốt đến ,  đó liền nhảy dựng lên:     "Cô  cái gì thế? Sao cô dám nguyền rủa  khác!"
Đỗ Kiều liếc mắt cảnh cáo:     " khuyên ông nên im miệng, nếu   đánh cả ông nữa."
Cô  dứt lời, Tiểu Nãi Đường dẫn theo hai vị cảnh sát tiến  gần, chỉ   đàn ông và  với cảnh sát:     "Chính là    quấy rối , trông  giống một tên tội phạm quen thuộc."
Người đàn ông thấy cảnh sát tới, sự hoảng sợ lóe lên trong mắt, và trong chốc lát,   liền bỏ chạy, nhưng cảnh sát  nhanh chóng đuổi theo và bắt gọn   ngay trong giây lát.
"Các đồng chí cảnh sát ơi,   oan, đừng  họ  bừa."
Thật  may, dù   cố gắng giãy giụa, cuối cùng vẫn  đưa về đồn cảnh sát. Sau cuộc điều tra mới , hóa    là một phạm nhân đang  truy nã vì tội cố ý h.i.ế.p dâm...
Sau khi ghi nhận lời khai, ba  con họ  đến bể suối nước nóng.
Chìm trong làn nước nóng mù mịt, họ cùng thở dài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-653.html.]
Tiểu Nãi Đường vẫn còn  phấn khích, cô bé  híp mắt :     "Mẹ và bà ngoại quá tuyệt! Người đó  đánh thành mặt heo, trông thật là buồn !"
"Con cũng  tệ, gặp chuyện như   đánh  ! Biết  đó là một tên tội phạm,  nên đá gãy chỗ hiểm của , để     trở thành thái giám!"
Thực  Đỗ Kiều vẫn còn  sợ hãi, nếu lúc đó cô và Dương Xuân Mai đến muộn hơn một chút, con gái  thể   buộc   theo  đàn ông đó. Dù con gái  võ nghệ, nhưng  thể chống  lòng  hiểm ác của  , may mắn là  chuyện   xảy .
Trong khi hai  con đang hào hứng trò chuyện qua , Dương Xuân Mai nở một nụ  hài lòng...
Mặt khác, ở đảo Lô Vĩ.
Hoắc Kiêu vẫn đang đấu trí với lão ông lão Tần. Trong nhà, những  đàn ông khác đều sợ ông lão,  những lúc quan trọng đều biến mất  thấy tăm , Hoắc Kiêu chỉ  thể chiến đấu một .
Ngày hôm đó, ông lão Tần chống nạnh hỏi Hoắc Kiêu:     "Cậu  giấu Nữ Nhi Hồng ở ? Lấy  cho  ngay!"
Giọng của ông lão vang dội,  đau cả tai. Hoắc Kiêu giữ vẻ mặt  biểu cảm, lắc đầu, kiên quyết  thừa nhận là   lấy.
Tần Chính Khanh   gì  Hoắc Kiêu, chỉ  thể giận dữ với  khác. Thấy Vượng Tử đang   ghế sofa ăn táo, ông  lập tức hét lên:     "Có  thằng nhãi   giấu rượu của cụ ?"
Vượng Tử  tiếng hét bất ngờ  cho giật , suýt nữa là rơi táo.
"Cụ ơi, cụ đừng oan uổng  , cháu  lấy rượu của cụ."