Bên cạnh   còn  một cô gái, bởi vì  đó cúi đầu nên  thể  rõ đấy là ai .
"Đám cưới chuẩn  bắt đầu ,   còn  đây ăn ?"
Nhóc mũm mĩm  tiếng thì ngẩng đầu, trong miệng còn nhai trứng, ấp úng :     "Anh    đón dâu từ sáng sớm , một hạt cơm cũng   ăn. Dù con    là sắt thép, vẫn cần  ăn chứ,  đói lắm -"
"Anh nhanh lên , nếu như  hỏng hôn lễ, cả nhà em  bỏ qua cho  !"
"Được ,  ,  , em đừng giục nữa."
Cô gái ở bên cạnh nhóc mũm mĩm  ăn xong trứng gà, ngẩng đầu lên, chủ động chào hỏi với Vượng Tử:     "Ôi trời! Bây giờ    đổi  nhiều đấy, thấy đồ ăn mà  còn  d.a.o động nữa."
Vượng Tử  về phía cô gái, chỉ thấy đối phương trông khá quen. Mắt to tròn, lúc  lên thì   lúm đồng tiền, chắc   bạn gái của nhóc mũm mĩm .
"Xin hỏi cô là ai nhỉ?"
Cô gái thấy  trai  nhận  , chỉ mỉm , vươn tay tự giới thiệu bản :     " là Thẩm Lê."
"???" Vượng Tử lễ phép bắt tay với cô , dùng hết công suất của não vẫn  nhớ  Thẩm Lê là  nào.
Thấy vẻ mặt mờ mịt của  , Thẩm Lê vô cùng tức giận:     " là Tiểu Hoa! Lại còn  để  nhắc  biệt danh cũ hả?"
"Hóa  là Tiểu Hoa-" Vượng Tử sáng mắt lên:     "Nếu  nhắc đến biệt danh sớm hơn,   nhận   ngay từ đầu."
Họ là bạn cùng lớp hồi mẫu giáo,  khi chuyển đến đảo, Tiểu Nãi Đường và Tiểu Hoa luôn giữ liên lạc, và Vượng Tử thường xuyên  thấy Tiểu Nãi Đường nhắc đến Tiểu Hoa.
Do đó,    ấn tượng sâu sắc về vẻ ngoài thời thơ ấu của cô gái , và bây giờ  , quả thực là con gái năm mười tám sẽ  đổi  nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-656.html.]
"Sau khi  nghiệp,   kế hoạch gì ?"
"   tuyển dụng bởi Hãng hàng  Phương Bắc, tháng Chín  là  sẽ  ."
"Cậu là tiếp viên hàng  ?"
"Không,  là phi công."
"Ôi trời, thật tuyệt vời!"
Nghe thấy cuộc trò chuyện tự nhiên của họ và  thấy họ nắm tay , nhóc mũm mĩm cảm thấy rằng mùa xuân của Vượng Tử  đến,   lặng lẽ rời khỏi khu bếp,    kẻ phá đám.
Cậu  đến phòng tiệc, và  chứng kiến cảnh tượng ngọt ngào của cặp đôi mới cưới. Chỉ thấy Hoắc Kiêu đang quỳ gối ở góc phòng, tận tình xoa bóp chân cho Tiểu Nãi Đường,  xoa   với vẻ thương xót:     "Đi giày cao gót cao thế,  cả một ngày thì chắc chân sẽ  còn cảm giác nữa, để   lấy cho em đôi giày bệt nhé."
"Không ! Anh cao thế , em  giày bệt  cạnh   như củ cải trắng , em  chịu !"
"Em  thể  lời  một  ?"
"Chuyện hôn nhân  thể đùa , em  thể tuân theo."
Hoắc Kiêu  còn cách nào khác, chỉ  thể tiếp tục xoa bóp chân cho cô . Nhóc mũm mĩm tiến  gần,  tươi ngắt ngang khoảnh khắc lãng mạn của họ:     "Đám cưới sắp bắt đầu , hai    gì thì mau  , chậm trễ thêm một lát nữa là mất giờ lành đấy."
Nghe , Tiểu Nãi Đường lập tức rụt chân  và  đôi giày cao gót, biến hình thành cô dâu xinh  đoan trang chỉ trong nháy mắt.
Mười phút , theo tiếng nhạc cưới vang lên, cặp đôi mới cưới bước  tầm mắt  . Đỗ Kiều  con gái, trong lòng bồi hồi xúc động.