Ký ức về đứa bé  mới chào đời  òa  còn in đậm trong tâm trí, và giờ đây con gái  mặc váy cưới, trở thành cô dâu của  khác.
Cảm giác , chỉ     mới  thể hiểu .
Tần Thiệu Diên nhẹ nhàng nắm lấy tay vợ, an ủi bằng giọng dịu dàng:     "Con gái chỉ là lập thêm một gia đình nhỏ thôi, gia đình lớn vẫn ở đây mà. Nếu nhớ con, chúng   thể đến thành phố Bắc Kinh thăm nó, em đừng buồn quá."
"Ai  là em buồn chứ? Em chỉ cảm thấy thời gian trôi quá nhanh mà thôi."
Trên sân khấu, đám cưới vẫn tiếp tục diễn , nhóc mũm mĩm  MC  xuất sắc, hài hước và  tài dẫn dắt.
Tiếp theo là nghi lễ hai bên gia đình cùng lên sân khấu để nhận lễ. Người lên nhận lễ từ hai bên là Hoắc Chính Lễ và Tần Chính Khanh.
Thấy em gái cung kính dâng  cho các bậc trưởng bối, Vượng Tử cảm thấy cảm xúc trong lòng  lẫn lộn. Họ cùng  lớn lên từ bé,   cảm thấy  vẫn còn trẻ con, nhưng em gái  trở thành  lớn.
Tiểu Hoa nghiêng đầu , thấy   siết chặt môi, vẻ mặt  buồn.
Cô   khỏi ghen tị với Tiểu Nãi Đường vì  một   trai ,  giống như , từ bé đến lớn luôn một , ngoài bà ngoại      nào quan tâm.
Sau phần dâng , Đỗ Kiều còn thiết kế thêm phần ném hoa cưới.
Tiểu Nãi Đường cầm hoa cưới tiến đến phía bạn bè và đồng nghiệp, thấy   háo hức, cô  cong mắt  :     "Mọi   cố lên đấy! Bó hoa  sẽ mang  may mắn cho các bạn!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-657.html.]
Nói xong, cô   lưng  và ném bó hoa về phía . Các cô gái đều    nó nhưng  quá rụt rè,  ai chịu tranh giành, cuối cùng bó hoa  bay qua đám đông và rơi thẳng  lòng nhóc mũm mĩm.
Nhóc mũm mĩm vui sướng  thôi, cảm thấy  uổng công   MC,    đường còn gặp   trong lòng.
Tiểu Nãi Đường  , thấy chính   là  nhận  bó hoa, cô  bật :     "Em trai, chúc mừng nhé-"
Tiếng "em trai" khiến nhóc mũm mĩm ê cả răng,   miễn cưỡng  và giơ bó hoa trong tay lên, giả vờ :     "Cảm ơn chị dâu!"
Sau khi hôn lễ kết thúc, cặp đôi mới cưới chuẩn   nghỉ tuần trăng mật. Họ quyết định điểm đến là Cảng Thành, và sẽ lên đường ngay tối nay.
Đỗ Kiều và Tần Thiệu Diên đưa họ đến ga tàu thành phố Kim Tây,  quên nhắc nhở một vài điều. Xem nhiều phim Hồng Kông như , Tiểu Nãi Đường  tò mò về nơi đó,  khi lên tàu còn hứa hẹn sẽ mua  nhiều quà cho   khi đến Cảng Thành.
Cảng Thành  giống như đất liền,  khi tiễn con cái , Đỗ Kiều mới lộ vẻ lo lắng. Tần Thiệu Diên nắm lấy tay vợ, cố gắng chuyển sự chú ý của cô  nơi khác:     "Đảo của chúng  ngày càng  xây dựng  hơn,  đây   em   là  nghỉ hưu khi tới 45 tuổi ? Bây giờ em vẫn còn ý định đó chứ?"
"Dĩ nhiên , em  lên kế hoạch cho tương lai, chờ đến khi 45 tuổi là hàng ngày chỉ  mua sắm, uống , mua mua mua,  ai  thể ngăn cản em."
"Vậy còn công ty thì ? Thuê  quản lý ?"
" , Vượng Tử là quân nhân nên  thể nào tiếp quản công ty , Tiểu Nãi Đường  đang  học, đợi con bé  nghiệp tiến sĩ thì em  già lắm , em  thể chờ đợi ."