Khi những  khác cũng phục hồi tinh thần, vô cùng tức giận.  tiếc là khi họ  trở  phòng khách sạn, Vượng Tử  biến mất.
Biết rằng chuyện  nếu   sẽ   nhạo, và Vượng Tử vẫn giữ tờ cam kết, họ chỉ  thể nuốt trái đắng mà  dám trả thù.
Trong khi đó, Vượng Tử đang  trong phòng nhỏ, thưởng thức bữa tối cùng với Tiểu Hoa.
Thịt kho Đông Pha, thịt kho tàu... mỗi món đều là thứ họ thích ăn.
Thấy Vượng Tử  tâm trạng , Tiểu Hoa  tò mò     .
Tưởng tượng cảnh những   sợ hãi tới mức té nhào, Vượng Tử  rạng rỡ:     "   giúp  gặp nạn đấy,  tin ?"
Tiểu Hoa hiểu tính cách của  , liền gật đầu lia lịa:     " tin."
Đối diện với đôi mắt to tròn đầy nghiêm túc của Tiểu Hoa, Vượng Tử lúng túng trong chốc lát, bất chợt cảm thấy một cảm xúc khó tả lan tỏa trong lòng.
Cậu  khẽ ho khan một tiếng,   hỏi cô gái tại   tin tưởng  như thế, nhưng  ngại  dám mở lời.
Để giải tỏa cảm xúc khó hiểu ,   gắp một miếng thịt kho tàu cho cô gái.
"Chúng  ăn , lát nữa  đưa  về nhà."
Thấy    chỉ mời  ăn mà còn gắp thức ăn cho ,  đó  đưa  về nhà... Tiểu Hoa cảm thấy má  ửng đỏ, trở nên ngại ngùng.
Thời gian trôi nhanh, tháng ba năm 1997. thành phố Hồng Kông đang nổi trở , thu hút sự chú ý của  thể công chúng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-665.html.]
Một ngày nọ, Liễu Minh cầm hai tờ báo, vẻ mặt cau  bước  văn phòng,  kịp để Đỗ Kiều hỏi gì  nóng nảy :     "Bây giờ những tờ báo nhỏ   chuyện thiếu trách nhiệm, họ bịa đặt tin rằng sản phẩm dinh dưỡng mới nghiên cứu của chúng   từ bột mì, thế mà thật sự   tin, sáng nay   hai đơn hàng  hủy."
Nói xong,   đưa tờ báo cho cô và chỉ  bài báo đó.
Đỗ Kiều theo dõi theo ngón tay  , suýt chút nữa bật  vì giận.
Nửa trang báo,  là lời    căn cứ.
"Giám đốc Đỗ, em  liên hệ với bộ Tư pháp và phòng quan hệ công chúng để xử lý, chị còn  gì  chỉ đạo thêm ?"
"Đã tìm  ai   ?" Tiền  thể khiến sai khiến cả quỷ, những tờ báo  chắc chắn là  nhận tiền mới dám  như .
"Tạm thời  tìm , nhưng em sẽ sớm tìm thấy."
"Ừm, em  xử lý ,  gì chị sẽ bảo ." Đỗ Kiều gấp  tờ báo, xoa phần thái dương đau nhức.
Trước đây công ty  gặp  sự cạnh tranh  lành mạnh, nhưng đây là  đầu tiên gặp  đối thủ sử dụng báo chí nhỏ để đàn áp họ. Suy nghĩ về vài năm  sẽ đến kỷ nguyên Internet, Đỗ Kiều lâm  suy tư.
Về nhà  buổi tối,  rằng cô   một ngày  mấy thoải mái, Tần Thiệu Diên chủ động xoa bóp vai cho vợ để giúp cô thư giãn.
"Anh  thấy những tờ báo đó, giới truyền thông bây giờ thực sự là tham lam và ích kỷ."
Trước mặt  đàn ông, cô để lộ một khía cạnh mềm yếu của , tựa   như một con gấu koala, mệt mỏi phàn nàn:     "Hôm nay em suýt c.h.ế.t vì phiền muộn, dù tin tức giả mạo  sẽ   sáng tỏ, nhưng chắc chắn sẽ   chọn  ngơ và tiếp tục bịa đặt, nghĩ đến đây là  cảm thấy bực bội."
Nếu   đối thủ cạnh tranh là ai, chắc chắn cô sẽ  dễ dàng tha thứ!