Trịnh Đồng  trình bày chi tiết về ý tưởng và tiến trình phát triển phần mềm, cuối cùng thành khẩn :     "  tìm  nhiều nhà đầu tư ở Bằng Thành nhưng đều  từ chối, kinh nghiệm của Đường Tuệ  cho  dũng khí, vì   mới đến đây, cảm ơn cô  cho  cơ hội ."
Đỗ Kiều ngước lên   , ánh mắt ánh lên sự ngưỡng mộ.
Cô  ngay lập tức đồng ý cũng  từ chối, mà dự định cử Liễu Minh đến Bằng Thành khảo sát.
Việc cử Liễu Minh  công tác tựa như mất  một cánh tay , cuộc sống của Đỗ Kiều  trở nên bận rộn.
Thấy vợ  bận rộn đến thế, Tần Thiệu Diên  để cô đưa đón  nữa, ngược ,   nhận lấy trách nhiệm đưa đón cô.
Biết  cũng bận, Đỗ Kiều nghĩ rằng   nên tập trung  công việc,  ai đưa đón ai cả, nhưng   từ chối thẳng thừng.
"Tại  ? Không nhường cho bên nào hết,    ?"
Tần Thiệu Diên kiên quyết lắc đầu:     "Không , đưa đón em   là trách nhiệm và nghĩa vụ của ,   cho phép  lười biếng."
"Nhà chúng   xa công ty lắm, thật sự  cần  đưa đón ."
"Vẫn  , em hãy từ bỏ ."
Không còn cách nào, Đỗ Kiều chỉ đành chấp nhận ý kiến của .
Một tháng , Liễu Minh trở về từ Bằng Thành, đồng thời mang theo một  tài liệu liên quan đến kẻ  bịa đặt tin đồn ban đầu. Cậu  đặt tài liệu lên bàn  việc, vẻ mặt nghiêm túc:     "Người đó họ Hàn,  vẻ là  thành phố Bắc Kinh,   điều hành một công ty sản phẩm sức khỏe ở nước ngoài, tên tiếng Trung của thì vẫn  rõ, em vẫn đang điều tra."
Họ Hàn? Người ở thành phố Bắc Kinh?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-671.html.]
Điều  khiến Đỗ Kiều  khỏi nhớ đến tên đàn ông bạo lực gia đình biến thái nào đó...
Bây giờ chỉ hy vọng  nghĩ quá nhiều.
Khi thời gian dần trôi qua,  thứ dần trở  quỹ đạo, Đỗ Kiều cũng  ký kết hợp đồng đầu tư với Trịnh Đồng.
Sau khi bận rộn với những việc , thời gian  đến tháng Sáu, còn một tháng nữa là đến ngày Hồng Kông trở về (*).
(*) Vừa bước sang ngày 1. 7. 1997. Hồng Kông  Anh trao trả cho Trung Quốc, kết thúc thời kỳ thuộc địa và mở  một giai đoạn mới  quản lý bởi chính sách "một quốc gia, hai chế độ" của Bắc Kinh .
Ngày nay, chuyện  bàn tán nhiều nhất  phố xá chính là vấn đề , chỉ cần là báo chí và tạp chí  liên quan đến đề tài  thì doanh  bán hàng đều đặc biệt .
Để    thể chứng kiến khoảnh khắc lịch sử đó, Đỗ Kiều  lắp đặt tivi ở căn tin, câu lạc bộ và phòng nghỉ. Điều  khiến    vui mừng, ai nấy đều cảm thấy hạnh phúc khi  việc ở đây.
Một ngày nọ, Đỗ Kiều nhận  một cuộc điện thoại từ Thẩm Thành.
Người gọi  rằng  hai hòn đảo hoang ở Liêu Tỉnh sắp chuyển nhượng quyền phát triển và sử dụng, trong đó  một hòn đảo gần Đảo Lô Vĩ nhưng   tên. Đỗ Kiều  xong, cô bỗng thấy bất an,  linh cảm  lành.
"Hòn đảo gần Đảo Lô Vĩ   tên ? Anh  cụ thể là đảo nào ?"
Người  suy nghĩ một hồi lâu, chỉ nhớ mơ hồ là nó  tên "Đảo Bách Hoa".
Linh cảm trong lòng  khẳng định, Đỗ Kiều lập tức cảm thấy khẩn trương, nếu hòn đảo   khác thuê mất, những thú cưng  đảo sẽ  ?
Và nơi đó cũng là căn cứ bí mật của cô và Tần Thiệu Diên, cô   nó trở thành của  khác.