Cúp điện thoại, Đỗ Kiều suy nghĩ mãi, quyết định  Thẩm Thành để lấy quyền phát triển và sử dụng hòn đảo.
Chỉ  như , mới  thể bảo vệ  thứ.
Về đến nhà buổi tối, cô  kể chuyện  cho Tần Thiệu Diên . Người đàn ông ủng hộ quyết định của vợ và dự định cùng  Thẩm Thành với cô.
Tin tức  khiến Vượng Tử và Tiểu Nãi Đường từ thành phố Bắc Kinh vội vàng trở về, chuyến  của hai  bỗng trở thành chuyến  của bốn .
Đảo Bách Hoa đối với họ mà , đều  ý nghĩa vô cùng to lớn.
Một nhà  mới  đoàn tụ,  đường tới Thẩm Thành luôn là tiếng  vui vẻ. Tiểu Nãi Đường và Vượng Tử  ở hàng ghế  của xe ,  bao lâu , hai  bắt đầu thì thầm.
"Này, bây giờ  và Tiểu Hoa rốt cuộc là quan hệ gì đấy? Em thấy hai  gặp mặt  thường xuyên?"
Vượng Tử ngạc nhiên  em gái, cảm thấy câu hỏi  hỏi  kỳ quái.
Cậu  và Tiểu Hoa đều yêu mến bầu trời xanh mây trắng, Tiểu Hoa  là phi công, thường xuyên gặp mặt  chuyện về sở thích    bình thường ? Họ là bạn bè,  thể  chuyện tự do.
Thấy cái dây thần kinh tình yêu của  trai vẫn    tỉnh ngộ, Tiểu Nãi Đường cố ý nhíu mày,  kích thích một chút:     "Gần đây   giới thiệu đối tượng cho Tiểu Hoa đó, nếu thành sự thật thì    đừng  luôn lảng vảng  mặt  , nếu khiến   hiểu lầm thì  ."
"..." Nghe  Tiểu Hoa  xem mắt, Vượng Tử chỉ cảm thấy tâm trạng bỗng nhiên trở nên khó chịu,   chỉ cho rằng đó là do thời tiết quá nóng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-672.html.]
"Đối phương là  như thế nào, em  ? Chọn bạn đời nhất định  mở to mắt,    mặt ngoài mà   trong lòng như nào."
Tiểu Nãi Đường   trai với vẻ  thể hiểu nổi, cảm thấy   chỉ là ghen tị mà  tự . Nếu  tiếp tục kích thích, e rằng thêm một năm nữa,  trai vẫn cứ là bộ dáng .
"Nghe  đối phương là cơ phó, tuổi trẻ tài cao, vô cùng lợi hại! Tiểu Hoa cũng thích lái máy bay, họ chắc chắn   nhiều chủ đề chung."
Vượng Tử  khẩy một tiếng,  đồng tình:     "Chỉ  thể  họ  nghề nghiệp giống , hàng ngày   cũng  ở cùng , chẳng  sẽ chán ngấy ?"
"Gì chứ? Họ   cùng một chuyến bay,    thể cùng   việc, đồ ghen tị  xí."
Vượng Tử bất mãn nhíu mày, nhắm mắt , quyết định   chuyện với cô  nữa. Đỗ Kiều  lén cuộc trò chuyện của họ mà  lên tiếng, trong lòng nghĩ rằng dựa  đứa con trai ngốc  của  mà mong  thể lấy  con dâu,  lẽ còn  mài giũa một thời gian nữa...
Khi họ đến Thẩm Thành  là buổi sáng hôm .
Ở thời đại , việc mua quyền phát triển và sử dụng đảo hoang  giống như thời đại về , với giá  một trăm nghìn là  thể nhận quyền phát triển và sử dụng đảo hoang trong năm mươi năm.
 đó chỉ là chi phí ban đầu, nếu  phát triển đảo, chi phí   mới thật sự là khổng lồ, Đỗ Kiều  sẵn sàng tâm lý.
Khi cả nhà  ngừng nghỉ để  đến cơ quan liên quan thì   thông báo ngoài họ , còn  một  mua khác  thuê Đảo Bách Hoa để  chủ đảo. Hai bên cạnh tranh cho Đảo Bách Hoa, điều  đòi hỏi mỗi bên  đưa  một kế hoạch  lợi cho đảo  thứ hai.