Khi  chuyện   định,   giơ cao tài liệu trong tay,  với Đỗ Kiều:     "Em  thấy ? Đây chỉ là bước đầu tiên, tiếp theo sẽ còn thú vị hơn nữa."
Nhìn thấy bộ dạng tự cao tự đại của  , Đỗ Kiều lấy  một bản hợp đồng  ký từ trong túi xách  và trưng bày  mặt đối phương:     "Coi như chúng  từng quen , vì   mua đảo Điểu Khám, thì  cũng xin thành  cho . Giờ đây đảo Bách Hoa là của , mỗi  một đảo, ai nấy đều vui."
"..." Hàn Minh Văn cứng  , ngay lập tức hiểu   chuyện:     "Đỗ Kiều, em lừa ."
Đỗ Kiều bắt chước cách   nhún vai, tất nhiên là  thừa nhận.
"Khi  chuyện   bằng chứng, chính  tự thấy đảo Bách Hoa quá đắt và bỏ cuộc,   ở đây đều thấy cả."
Nhân viên  tán thành, gật đầu mừng rỡ vì hợp đồng   ký kết xong.
Lúc , Hàn Minh Văn tức giận đến mức mắt đỏ ngầu, kích động :     "Tên họ Tần   gì ? Sao em  lừa ? Đỗ Kiều,  mới là  yêu em nhất!"
Ngay khi lời    dứt, bất ngờ  vài vị công an bước  phòng họp, vẻ mặt nghiêm nghị và rút  thẻ công tác:     "Hàn Minh Văn,   tình nghi lừa đảo và cố ý gây thương tích,  ơn  theo chúng  một chuyến!"
Sự xuất hiện của công an khiến sắc mặt Hàn Minh Văn thoáng qua vẻ hoảng loạn,   cố tỏ  bình tĩnh :     "  hiểu các  đang  gì? Các     là ai ?"
"Dù là ai,  vẫn   theo chúng  một chuyến, mau lên! Đừng  mất thời gian."
Mấy viên công an tiến về phía đối phương, và ngay khi họ gần đến nơi, Hàn Minh Văn đột ngột đẩy ghế sang một bên và nhảy qua cửa sổ mở toang bên cạnh  để trốn thoát. Đây là tầng một, thấy , công an vội vàng nhảy qua cửa sổ để đuổi theo. Tần Thiệu Diên và Vượng Tử cũng lao  ngoài cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-677.html.]
Khi Đỗ Kiều kịp phản ứng, bên cạnh cô chỉ còn  Tiểu Nãi Đường và nhân viên đang  dọa choáng váng.
Người đồng hành của Hàn Minh Văn   một viên công an ấn xuống bàn, miệng  ngừng kêu oan.
"Mẹ, bây giờ chúng    gì?"
Lo sợ   giúp  gì mà chỉ l..m t.ì.n.h hình thêm rối, Đỗ Kiều thu dọn hợp đồng  bàn, ép  bình tĩnh :     "Chúng  cứ ở đây đợi một lát, dù  bắt    , cha con và  trai con vẫn sẽ trở  đây, nếu  thấy chúng , họ sẽ lo lắng."
Tiểu Nãi Đường thấy điều đó hợp lý, liền  bên cạnh , mắt  rời khỏi cửa  .
Như đang chờ đợi một con thú dữ nào đó xông  bất cứ lúc nào.
Trong khi đó, tại một con hẻm hẹp, Tần Thiệu Diên và Vượng Tử chặn Hàn Minh Văn ở giữa.
Không khí căng thẳng như dây đàn.
Hàn Minh Văn từng là một quân nhân, nên kỹ năng chiến đấu  . Anh  nắm chặt tay, đôi mắt đầy hận thù   Tần Thiệu Diên:     "Nếu   vì mày, Đỗ Kiều  là vợ tao. Mày chỉ đơn giản là may mắn   một ông nội , nếu  thì tại    thể cưới  cô ?"
"Vậy nên  tìm   loạn để g.i.ế.c ?" Tần Thiệu Diên bình tĩnh   ,  thứ đều trong tầm kiểm soát của .
"Dù Đỗ Kiều  lấy , cô  cũng  bao giờ lấy một  như . Nếu cô   rằng hành động  của  thời thơ ấu   đáp trả bằng oán hận, chắc chắn sẽ hối hận vì ngày xưa  giúp ."