Vượng Tử kiềm chế  để bản  vươn tay chạm ,  yên tại cửa,   quan sát xung quanh nhưng  thấy ai cả.
"Xin hỏi Eileen  ở đây ?"
Ngay khi lời  còn đang vang, một cô gái thon thả bước về phía  . Vượng Tử nhíu mày  chằm chằm, biểu cảm lập tức  đổi:     "Sao   ở đây? Cậu cũng đến đăng ký học ?"
Nghĩ đến việc   đăng ký học lớp  để  hẹn hò với  khác, trong lòng   bỗng dưng  chút khó chịu.
Trước sự xuất hiện của  , Tiểu Hoa  tỏ  ngạc nhiên, cô  bước đến  mặt  trai, ưỡn n.g.ự.c :     "Không   đang tìm Eileen ? Chính là  đây."
"..." Vượng Tử  cô , cảm thấy bối rối:     "Không   tên là Thẩm Lê ? Sao  còn gọi là Eileen nữa?"
"Ai cũng  thể  một nghệ danh mà? Nói ,  tìm   chuyện gì?"
Đối mặt với  quen, Vượng Tử đỏ bừng mặt:     "Nãi Đường giới thiệu  đến đây lấy chứng chỉ,  là giáo viên dạy ?"
Tiểu Hoa nhận  sự ngượng ngùng của  , nhưng vẫn hỏi thẳng:     "Cậu  đến lớp học tình yêu hả?"
"Ờ...  thế."
"Cậu yên tâm , chúng  đảm bảo dạy đến khi nào học , nhất định sẽ giúp  lấy  chứng chỉ."
Với lời cam kết của cô gái, Vượng Tử  tự tin  việc sẽ nhận  chứng chỉ,  bắt đầu quan tâm đến vấn đề khác:     "Tại  em   công việc bán thời gian ? Làm phi công bận rộn  mà còn rảnh rỗi ?"
"Dĩ nhiên là  rảnh,  chỉ  tìm chút việc   thời gian nghỉ ngơi mà thôi."
Hai    chuyện   về phía những mô hình máy bay, Vượng Tử mới dám đưa  một yêu cầu nhỏ:     "  thể chạm  những mô hình  ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-690.html.]
"Được chứ, chúng  dễ vỡ ."
Thấy cô  đồng ý, Vượng Tử cẩn thận nhặt lên một mô hình để ngắm nghía và hỏi tại  ở đây   nhiều mô hình máy bay như . Tiểu Hoa  với   rằng đây cũng là một lớp học về sở thích mô hình máy bay, nếu   quan tâm thì  thể đăng ký thêm một lớp.
Cuối cùng, Vượng Tử tin lời cô gái, bỏ  tiền đăng ký hai khóa học...
Trong mùa ăn cua ngon nhất, Đỗ Kiều đón sinh nhật  thứ 43 của .
Trời còn  tỉnh, cô  nhận  một nụ hôn buổi sáng ngọt ngào và sâu đậm. Râu của  đàn ông châm chích,  một nụ hôn, cô nhắm mắt và đẩy mặt   xa.
"Em mệt quá, để em ngủ thêm một lát nữa-"
"Nhanh dậy ,   nấu mì trường thọ , các con còn đang đợi ở  , chúng  hôm nay sẽ đưa   chơi."
Câu cuối cùng  khiến Đỗ Kiều thành công mở mắt, cô lười biếng bò dậy từ giường,  quần áo và xuống lầu.
Tần Thiệu Diên  theo phía  cô, bất đắc dĩ lắc đầu.
Lúc , phòng khách  chật kín .
Dương Xuân Mai phát cho mỗi  một miếng dưa hấu, thấy Đỗ Kiều xuống, chỉ  bát mì  bàn :     "Con ăn , để lâu nữa là  ngon ."
Những  khác thấy  đều  về phía cô, khiến Đỗ Kiều cảm thấy như    chăm sóc và quan tâm.
Cô nghĩ,  nên kỷ niệm cả sinh nhật dương lịch nữa mới .
Sau khi ăn xong mì trường thọ, Tiểu Nãi Đường lấy  một chiếc váy nhỏ xinh  trưng bày  mặt , vẻ mặt phấn khởi :     "Mẹ,  thấy thế nào? Chiếc váy  trẻ trung và  ? Mau thử để con xem với!"