Chiếc váy  màu hồng phấn  dễ thương, Đỗ Kiều  nó, trong lòng  thích lắm nhưng     mất vui, nên  nhận lấy và  "Cảm ơn".
Tiểu Nãi Đường  nhận  suy nghĩ thực sự của , vẫn thúc giục:     "Mẹ mau  , da  trắng như , mặc  chắc chắn  lắm."
"Chiếc váy  hở quá, nếu  mặc nó, cha con sẽ ghen đấy."
Cô   mặc thì chỉ  thể đổ  cho chồng, nhưng tiếc là Tần Thiệu Diên  hợp tác:     "Chỉ hở hai cái tay thôi mà,  cũng thấy ."
"Dì Tiểu Kiều mặc thử , thật sự  !"
Dưới sự thuyết phục của  , Đỗ Kiều đành  lấy váy  . Sau khi  xong, cô  một vòng  gương lớn.
Chiếc váy màu hồng phấn thật sự  , khiến cô cảm thấy trẻ  cả mười tuổi.
Nhờ  chăm sóc kỹ càng và sở hữu vẻ  tự nhiên, bình thường cô trông như mới ba mươi tuổi. Sau khi  chiếc váy ,  là mới hai mươi lăm tuổi cũng   tin.
Bước  khỏi phòng ngủ,   mặt  , ánh mắt của tất cả đều lướt qua một tia ngạc nhiên. Tiểu Nãi Đường tiến lên hai bước, âu yếm vòng tay qua cánh tay , khen ngợi:     "Mẹ,   quá! Giá như con  thể thừa hưởng vẻ  của  thì   mấy-"
Trước lời nịnh nọt của con gái, Đỗ Kiều vẫn giữ một chút lý trí:     "Nói , cuối cùng là   gì khiến   mặc như thế ?"
Những năm  đây, sinh nhật của cô  bao giờ  tổ chức công phu như .
"Chỉ là  đưa   chơi thôi- để   một sinh nhật  vui vẻ  khó quên."
Hai giờ , khi Đỗ Kiều đến công viên giải trí lớn nhất thành phố Kim Tây, cô vẫn  khỏi  choáng ngợp.
Chỉ thấy khắp nơi trong công viên đều treo đầy bong bóng đủ màu sắc, nhiều đứa trẻ dừng chân ngắm  và nài nỉ cha  chụp hình lưu niệm cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-691.html.]
Ngoài bong bóng, còn   mặc trang phục hoạt hình nhảy múa, khiến nhiều phụ  tự hỏi liệu hôm nay công viên  tổ chức hoạt động gì cho gia đình ?
Ngắm  xung quanh, Đỗ Kiều hỏi Tiểu Nãi Đường:     "Đây là con thuê  trang trí ?"
"Không, là ý tưởng của  Hoắc Vũ đấy,  thích ?"
Đỗ Kiều    nhóc mũm mĩm, khuôn mặt tràn ngập niềm vui:     "Cảm ơn cháu, dì  thích món quà của cháu!"
Nhóc mũm mĩm ngượng ngùng gãi đầu, lấy một cây kẹo bông từ quầy hàng bên cạnh đưa cho cô, và phát biểu một câu hùng hồn:     "Nếu dì  chơi những trò chơi , cháu  thể đồng hành cùng với dì đến cùng."
Kết quả là...
Các trò chơi tiếp theo đều do Tần Thiệu Diên và Đỗ Kiều chơi.
Không  là họ    cùng, mà là họ   cơ hội để  cùng.
Ngồi trong xe đụng chơi đùa hết sức vui vẻ, hai  trung niên khiến nhóc mũm mĩm  thể  than thở:     "Chú Tần thật quá đáng, rõ ràng   là   cùng chơi với dì Tiểu Kiều mà."
Tiểu Nãi Đường ngẩng đầu   , cảm thấy   đến giờ vẫn  hiểu một điều. Đó là:     Đồng chí Tần Thiệu Diên là một  ghen tuông,    thể để  chú ý đến  khác quá lâu  chứ?
Công viên giải trí   nhiều thiết , nhưng Đỗ Kiều chơi  vui vẻ.
Chỉ khi nào chơi qua mỗi trò một , cô mới cảm thấy  thỏa mãn.
Ra khỏi công viên, nụ  vẫn còn nở  môi cô.
Mỗi năm  sinh nhật Đỗ Kiều, cô đều  thưởng thức một bữa tiệc hải sản lớn, năm nay cũng  ngoại lệ.