Đỗ Kiều nhẹ vỗ vai cô  để an ủi,  rằng để  một bậc cha  đủ tiêu chuẩn là điều  hề dễ dàng.
Chẳng mấy chốc, họ  đến bến tàu, đúng lúc tàu khách  cập bến.
Tôn Chính Đông bước xuống từ con tàu, thấy họ liền nở một nụ  rạng rỡ.
Đỗ Kiều đến đây  chỉ để  "bóng đèn" mà còn  việc  bàn bạc với  . Cô chủ động giúp  trai xách đồ,  đùa:     "Sợ  đến đảo sẽ bận rộn lắm, nên em  tranh thủ năm phút của  , nhờ  giúp một vài chuyện nhỏ."
Sự nhiệt tình của cô khiến Tôn Chính Đông  chút ngơ ngác,   siết chặt cái túi trong tay,  dám để cô giúp:     "Đừng khách sáo, em  việc gì thì cứ ,  nhất định sẽ  , còn gì nữa?"
Thấy   thoải mái đáp , nụ   mặt Đỗ Kiều càng rạng rỡ:     "Có hai việc, một là đến trường  một bài phát biểu giúp em, còn một chuyện khác... em  nhờ  mở một tài khoản  diễn đàn của bọn em để thu hút  tham gia."
Lần , bài phát biểu của Hoắc Kiêu và những  khác  hiệu quả đáng kể,    Tôn Chính Đông đến đảo, cô  mời   trai  dạy cho học sinh một bài học nữa.
Tôn Chính Đông  sẵn lòng giúp đỡ trường học, nhưng việc đăng ký tài khoản diễn đàn thì    rành lắm.
"Chúng em  mở một khu vực mới  diễn đàn, ừm...   thể coi đó như một cuốn nhật ký, chuyên để chia sẻ những thứ hàng ngày. Anh  thể đăng hình hoa cỏ, chim chóc, bất cứ thứ gì."
Giống như  gian QQ  blog B trong tương lai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-697.html.]
"Trong mắt cộng đồng mạng,  là một nhà thiết kế tàu chiến  bí ẩn, nếu để   thấy  sự gần gũi của , em nghĩ sẽ  nhiều em nhỏ coi  là tấm gương, học tập thật  mỗi ngày!"
Tôn Chính Đông  cô  đến choáng váng, hiểu ý tứ chung  đó liền gật đầu đồng ý ngay.
Vài ngày , tại hội trường trong trường học, Tôn Chính Đông  giảng cho học sinh về lịch sử phát triển của các loại tàu chiến  thế giới,   đều lắng  say sưa. Bởi vì phong cách thuyết trình hài hước và dễ hiểu của  , nhiều em nhỏ  yêu thích kỹ thuật và cũng  trở thành nhà thiết kế tàu chiến giỏi giang trong tương lai.
Bình An   khán đài   chăm chú, đây là  đầu tiên thấy cha  tỏa sáng như , cô  và   vỗ tay  ngừng, cảm thấy  tự hào. Những ngày tiếp theo, cô   thả lỏng tâm trạng và thực sự tập trung  việc học.
Thời gian trôi qua từng ngày, cuối cùng học sinh lớp 12  đến kỳ thi đại học hàng năm. Vì hộ khẩu của Bình An ở thành phố Bắc Kinh, Tống Vãn và Tôn Chính Đông  cùng với con gái trở về Bắc Kinh để dự thi.
Ba ngày thi  dài,  khi kết thúc, họ  vội vã trở  đảo Lô Vĩ.
Trong quá trình chờ đợi kết quả, Tống Vãn cảm thấy căng thẳng hơn Bình An nhiều, nhưng cô   dám thể hiện điều   mặt con, chỉ  thể  mua sắm và uống  với Đỗ Kiều để cố gắng phân tán sự chú ý của .
Cho đến khi kết quả kỳ thi  công bố, cô   từng hỏi một câu nào về điểm , điều  khiến Bình An cảm thấy bất ngờ.
Một tháng , Bình An  trường Đại học Ngoại ngữ Bắc Kinh chấp nhận.
Ngoài , [Trường Tư thục Đảo Lô Vĩ] còn  một học sinh đạt điểm cao nhất  tỉnh.