Người đàn ông  mắt là  họ của Tần Thiệu Diên,  giữ vẻ mặt nghiêm túc, gật đầu,  đó dẫn theo vợ  chào ông ngoại.
Đỗ Kiều  quá quen thuộc với  nhà họ, qua bao nhiêu năm,   gặp gỡ  nhiều. Sau ba  cúi chào, họ  dẫn đến phòng khách.
Cậu cả nhà họ Diệp đưa cho Tần Thiệu Diên một chiếc hộp, thẳng thắn :     "Đây là thứ mà ông ngoại giao cho   khi qua đời,  là đồ để  của  cháu, từ nay giao cho cháu giữ gìn."
Tần Thiệu Diên nhận lấy chiếc hộp và mở , bên trong là một chiếc vòng tay màu đỏ, chất liệu  vẻ là mã não, màu sắc rực rỡ như m.á.u tươi.
Anh đóng nắp hộp  và  một tiếng "cảm ơn".
"Đây là kỷ niệm duy nhất của ông ngoại về  cháu, đừng trách ông  giữ nó mà  đưa cho cháu."
"Cháu  trách ông  ."
Để tránh sự  hổ   gì để , Tần Thiệu Diên trò chuyện vài câu với    cùng với Đỗ Kiều rời khỏi phòng khách.
Trong phòng tang lễ   nhiều   và bạn bè,  dẫn cô chào hỏi từng , trong  đó còn  dì út Diệp Thu Vân –  từng gây nhiều phiền phức trong những năm .
Diệp Thu Vân chỉ  hổ mỉm , chào hỏi xong liền vội vàng tránh .
Sau ba ngày, Đỗ Kiều và Tần Thiệu Diên lái xe trở  đảo Lô Vĩ.
Tần Chính Khanh thấy họ trở về, liền hỏi về tang lễ. Khi   rằng ông Diệp    thanh thản trong giấc ngủ,  hề đau khổ, ông lão gật đầu một cách an tâm,  hỏi thêm gì nữa.
Tối đó trở về phòng, Tần Thiệu Diên đưa chiếc vòng tay cho Đỗ Kiều:     "Đưa em cái ,   ở  trời mà , chắc sẽ  vui."
Đỗ Kiều nhận lấy chiếc vòng, cẩn thận quan sát nó, cảm thấy lộng lẫy đến mức  quá đà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-704.html.]
"Em thử đeo xem, chắc chắn sẽ  ."
Theo yêu cầu của chồng, Đỗ Kiều đeo chiếc vòng  cổ tay. Cô vẫy cánh tay,  ánh đèn, màu đỏ phản chiếu ánh sáng ấm áp, trông khá  mắt.
Đêm đó, cô mơ một giấc mơ dài...
Trong mơ cô thấy "Đỗ Kiều" của kiếp .
Hóa ,  tai nạn xe,"Đỗ Kiều"  trở về tương lai và gặp  "Tần Thiệu Diên" phiên bản đầu thai, sự kết hợp của cô gái nhà giàu và sinh viên y khoa nghèo khó, thực sự là một điều bất ngờ...
Cho đến khi tỉnh dậy từ trong mơ, nụ  vẫn còn nở  môi Đỗ Kiều.
Tần Thiệu Diên  bên cạnh cô, ngạc nhiên hỏi:     "Em  vui thế, mơ thấy điều gì  lắm ?"
Nghĩ về cảnh trong mơ, Đỗ Kiều đặt tay lên mặt  và hỏi:     "Anh  bao giờ nghĩ, nếu một ngày nào đó  bỗng nhiên trở thành  trai nghèo khổ thì  ?"
"..." Tần Thiệu Diên  nhướng mày, ôm cô  lòng và  vơi giọng khàn khàn:     "Vậy thì ... sẽ  trai bao cho em, để em nuôi ."
Nhìn  đàn ông  một đằng  một nẻo  mặt, Đỗ Kiều cuối cùng   tiếng, ngước đầu lên hôn nhẹ  khóe miệng , cầu chúc một ngày nào đó giấc mơ của  thành hiện thực!
Vào một ngày năm 2001. [Công viên Thú Cưng] tại Đảo Bách Hoa cuối cùng   thành!
Trước khi mở cửa cho công chúng, Tiểu Nãi Đường và những  khác tập trung tại đảo Bách Hoa,  nhận nuôi một con vật nhỏ cho mỗi .
Trên đảo  hươu , thỏ, cừu, công, ... tất cả đều  nuôi thả tự do theo khu vực và mỗi con đều  bảng  và  đăng ký hộ khẩu.