Hôm nay, tình trạng của ngài Tư lệnh Hoắc khá , thấy họ ba  cùng  , ánh mắt của ông  lộ  sự ngạc nhiên.
Như hiểu  suy nghĩ của ông , Tưởng Vệ  nghi thức chào quân sự xong, giải thích:     " và họ tình cờ gặp  bên ngoài phòng bệnh."
Nói xong,   đặt hộp bánh đặc sản lên bàn:     "Đây là bánh mà hôm  cha  mang về từ Trường Giang,  ngài thích mùi vị quê hương, còn kêu  nhanh chóng mang tới."
Ngài Tư lệnh Hoắc dựa  giường, nở nụ :     "Cảm ơn cha của , ông  thật  lòng."
Sau đó, ông   Tần Thiệu Diên và cháu trai , hỏi:     "Thiệu Diên,   dẫn thằng bé tới thế? Có chuyện gì ?"
Thông qua báo cáo từ cấp , ông   trong  thời gian , hai đứa cháu trai của  thường xuyên đến nhà họ Tần, nghĩ tới hai đứa trẻ   bạn chơi, ông lão  ngăn cản.
Trước mặt  ngoài, Tần Thiệu Diên  thể   chuyện của Hoắc Kiêu,  liếc  Tưởng Vệ, ý tứ  rõ ràng.
 Tưởng Vệ  cảm thấy   đang nhắm  , càng thêm bất mãn. Dù ,     sự lựa chọn nào khác ngoài việc nhượng bộ.
"Ngài cứ nghỉ ngơi cho khoẻ,  xin phép về ."
"Ừm, ." Ngài Tư lệnh Hoắc gật đầu,  giữ .
Cho đến khi trong phòng bệnh chỉ còn  những  trong gia đình, ông lão mới mở lời:     "Có  Hoắc Kiêu  gây rối ở trường ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-ngot-ngao-cua-my-nhan-yeu-kieu/chuong-82.html.]
Nếu  thì tại   xuất hiện ở đây  ngày nên  học?
Đối diện với sự nghi vấn của ông nội, Hoắc Kiêu  dám , chỉ  thể  Tần Thiệu Diên bằng ánh mắt mong chờ, hy vọng   thể giúp  giải thích.
Nghĩ đến việc ông lão cần nghỉ ngơi nhiều hơn  khi phẫu thuật, Tần Thiệu Diên  lược bỏ những chi tiết  cần thiết, tóm tắt ngắn gọn sự việc.
Lo lắng đứa nhỏ sẽ  mắng,  bổ sung:     "Sự việc  ảnh hưởng  lớn đến Hoắc Kiêu, mặc dù   thông minh nhưng suy cho cùng vẫn chỉ là một đứa trẻ bảy tuổi."
"Hy vọng ngài Tư lệnh coi trọng vấn đề , để tránh hối hận mai ."
Chứng kiến cháu trai   bắt nạt đến mức đấy, ngài Tư lệnh Hoắc chỉ cảm thấy tức giận và đau lòng.
Ông lão  Tần Thiệu Diên,    Hoắc Kiêu, nghĩ trong lòng:     Nhà họ Tần quả nhiên giáo dục  , bác sĩ Tần thực sự là một tấm gương .
Có vẻ như  cần  cố gắng, nếu  tương lai của cháu trai  thể sẽ  hủy hoại trong tay . Hiểu  điều , ông lão   chân thành:     "Thiệu Diên, cảm ơn . Cậu yên tâm ,  chỉ còn  hai đứa nhóc , sẽ  để chúng  chịu ủy khuất."
Nhận  sự đảm bảo, Tần Thiệu Diên yên tâm. Anh   xin phép rời  thì  ngài Tư lệnh Hoắc hỏi:     "Cậu và Tưởng Vệ vẫn  hòa giải ? Có cần   trung gian ?"
Chuyện giữa nhà họ Tần và nhà họ Tưởng từ  đến nay   chuyện bí mật gì,   đều  tới. Tần Thiệu Diên  khổ một tiếng, từ chối sự  bụng của ngài Tư lệnh. Vì  , ngay cả khi Tưởng Vệ thực sự  hòa giải, thì cũng   là thật lòng...
Khi Tần Thiệu Diên trở  văn phòng, Đỗ Kiều cảm nhận   khí ảm đạm của . Nghĩ rằng  vấn đề gì với ông nội của Hoắc Kiêu, cô lập tức tiến  hỏi:     "Có chuyện gì thế? Có  ngài Tư lệnh mắng em  ?"
Nhìn thấy đôi mắt lo lắng của vợ, Tần Thiệu Diên  kìm  sự ghen tị:     "Đó là ông nội của em , đối xử  lắm, em đừng lo."