Liệt Liệt và Đại Sĩ  bên cạnh thấy , trong lòng cảm khái, “Ngao Thiên   tình cảm sâu đậm với công ty đến thế ?”
 
 
Lúc , giọng  đầy bi thương và tuyệt vọng của Ngao Thiên vang lên.
 
 
“Thức ăn cho chó quý giá của !!!! Tại !  thậm chí còn  kịp  thấy mặt   cuối mà!!”
 
 
Ngao Thiên  giấu thức ăn cho chó quý giá  lòng đất công ty, vốn dĩ là định bụng đói thì ăn vài miếng.
 
 
Không ngờ một  giấu   là vĩnh biệt.
 
 
Liệt Liệt: ( ̄rǒ ̄) móc mũi
 
 
Đại Sĩ: (ーー)
 
 
Thì  là buồn vì chuyện  ? Trả  sự cảm động của   chứ!
 
 
……
 
 
Khi Tinh Vệ và Hải Yến đến.
 
 
Tinh Vệ cũng giống như Ngao Thiên,  sững sờ tại chỗ, nước mắt trong veo chảy dài từ khóe miệng.
 
 
Trong đôi mắt sáng ngời rực rỡ phản chiếu  bộ những hòn đá trong cái hố  mặt.
 
 
Khoảnh khắc  Tinh Vệ phát hiện   viên mãn .
 
 
Bất kể bao nhiêu năm trôi qua, chỉ cần nhớ  ngày hôm nay, Tinh Vệ sẽ nở một nụ  mãn nguyện.
 
 
Liệt Liệt:… đúng như dự đoán.
 
 
Đại Sĩ: Kiểm soát biểu cảm  , trừ một điểm.
 
 
Ngao Thiên: ????? Thức ăn cho chó của !!
 
 
……
 
 
Khi Tiểu Ngọc đến công ty.
 
 
Nhìn cái hố sâu khổng lồ  mắt, Tiểu Ngọc xoa cằm suy nghĩ một chút,  đó một bóng đèn lấp lánh xuất hiện  đầu cô.
 
 
“Nghỉ , nghỉ .”
 
 
“Không ngờ sàn nhà công ty  sập,      nghỉ mấy ngày đây.”
 
 
Tiểu Ngọc  ,  đó   rời .
 
 
Chỉ là đúng lúc cô  , một bàn tay đột nhiên xuất hiện  vai kéo cô .
 
 
Đại Sĩ kéo Tiểu Ngọc đến khu vực khán giả, “Tiểu Ngọc,  xuống  . Lát nữa đợi   xong trong hố  gì  hãy về.”
 
 
“Được thôi.”
 
 
Tiểu Ngọc nghĩ dù  cũng   việc gì,  xuống xem biểu cảm của những  khác cũng khá thú vị.
 
 
……
 
 
Một lúc .
 
 
Hình Thiên chậm rãi bước tới,  cái hố sâu khổng lồ  mắt, ngạc nhiên , “Lão Đỗ cuối cùng cũng nghĩ thông  ! Anh  cuối cùng cũng định mở một ao cá trong công ty !”
 
 
“Cái hố lớn thế ,  nuôi  bao nhiêu cá chứ!”
 
 
Nhất thời Hình Thiên lòng nở hoa, ánh  lấp lánh trong mắt.
 
 
Đến lúc đó khoét một cái lỗ ở chỗ  việc,   mà  câu cá thì nghĩ thôi  thấy sướng !
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
“Hề hề hề!”
 
 
Vừa nghĩ đến cuộc sống tươi  trong tương lai, Hình Thiên liền  phá lên.
 
 
Đại Sĩ:…
 
 
Liệt Liệt:…
 
 
19. Tinh Vệ: (?益?)
 
 
Tiểu Ngọc:…
 
 
Ngao Thiên: ?????
 
 
……
 
 
“Kịp , kịp  nha!”
 
 
Ngay lúc sắp muộn, một con Cửu Vĩ Hồ trắng lao .
 
 
Cửu Nguyệt chống nạnh, thở hổn hển.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-nhan-nha-cua-ta-tai-chon-khong-phai-nguoi-ma/chuong-211.html.]
 
Cô  chạy suốt đường, nhưng may mắn là  kịp.
 
 
Cô   muộn.
 
 
Cửu Nguyệt lau mồ hôi  trán,  đó thẳng lưng  về phía .
 
 
Ai da—
 
 
Tầng một  ?
 
 
Nhìn cái hố lớn  mắt, Cửu Nguyệt mặt mày ngơ ngác, ba dấu chấm hỏi hiện lên  đầu cô.
 
 
Im lặng một lúc, Cửu Nguyệt lấy điện thoại .
 
 
Tiếng chuông báo vang lên, cuộc gọi  kết nối.
 
 
“Alo, chị Cửu Nguyệt  chuyện gì ?”
 
 
“Lục Nhị, chị  lẽ  tỉnh ngủ.” Cửu Nguyệt nghiêm túc , “Chị   mơ, mơ thấy tầng một công ty  nổ tung!”
 
 
“Cái gì cơ?”
 
 
“Tầng một công ty  nổ tung đó!”
 
 
“Thật  giả ? Chị mở video cho em xem .”
 
 
“Được.”
 
 
Cửu Nguyệt bắt đầu cuộc gọi video.
 
 
Lục Nhị  cái hố sâu như vực thẳm trong video, đồng tử đột nhiên giãn lớn, mặt đầy kinh ngạc.
 
 
Không  thật sự   dám cho nổ công ty đấy chứ!
 
 
20. “Lục Nhị mau đến đây! Xem video   , xem tận mắt mới thấy sốc  bao! Cậu   cái hố  lớn đến mức nào .”
 
 
“Được, em đến đây, đón em nhé.”
 
 
Vừa dứt lời.
 
 
Phía  Cửu Nguyệt xuất hiện một cánh cổng dịch chuyển màu vàng, ngay  đó, Lục Nhị mặc áo phông ngắn tay đen trắng từ trong đó rơi xuống.
 
 
Cửu Nguyệt thấy  vội vàng đón lấy Lục Nhị.
 
 
“Có   lớn ?”
 
 
“ là  lớn.”
 
 
--- Chương 134: Búa Mjolnir! ---
 
 
“Không  bên   gì nhỉ?”
 
 
Cửu Nguyệt ôm Lục Nhị,  cái vực sâu  mặt suy tư.
 
 
Lục Nhị: “Chuyện  mà  đơn giản , xuống xem   là   ?”
 
 
“ ! Lục Nhị  thông minh thật,  chúng  xuống xem .”
 
 
Vừa , Cửu Nguyệt  định ôm Lục Nhị nhảy xuống.
 
 
Ngay khi Lục Nhị và Cửu Nguyệt chuẩn  nhảy xuống để xem bên   gì.
 
 
Những  đang xem kịch một bên  thể  yên  nữa.
 
 
Cửu Nguyệt nhảy xuống thì thôi ,  cô  còn dẫn theo Lục Nhị nhảy xuống  gì chứ!
 
 
Cửu Nguyệt  mới bắt đầu hành động, cổ áo cô   một bàn tay lớn túm lấy.
 
 
Cửu Nguyệt: ⊙▽⊙
 
 
Hình Thiên: Hai!
 
 
“Cái tên .”
 
 
Đại Sĩ mặt đen sầm từ trong góc bước ,   một tay giật lấy Lục Nhị.
 
 
Sau đó bất đắc dĩ , “Cửu Nguyệt, cái cô ! Luôn hành động tùy tiện!”
 
 
Cửu Nguyệt: “Hề hề hề, cũng  đến nỗi như   .”
 
 
Nhìn Cửu Nguyệt mặt dày, Đại Sĩ trực tiếp từ bỏ ý định  chuyện với cô.
 
 
Sau khi lườm Cửu Nguyệt một cái.
 
 
Đại Sĩ  những   mặt, “Mọi  cũng đến đông đủ , các vị  tò mò bên   gì ? Đi thôi,  dẫn các vị  xem.”
 
 
“Lão Đỗ chắc đang đợi sốt ruột lắm .”