Cuộc Sống Nông Thôn Nhàn Rỗi - Chương 270: Đại kết cục
Cập nhật lúc: 2024-11-21 13:57:56
Lượt xem: 58
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ba năm , Bùi gia.
Cuối xuân, mỗi nhà đều gấp gáp vài bộ quần áo mới, chờ tới cuối xuân cùng hội đạp thanh, trong viện Bùi gia, một hài tử lớn đối diện với hai đứa trẻ như búp bê: “Hai đứa lời, ca sẽ cho hai đứa ăn bánh nữa.”
Nói chuyện chính là Bùi Tiểu Triết, 4 tuổi, tính tình cơ linh thông tuệ, trong mắt , thằng nhóc còn lém lỉnh hơn Triệu Tương Nghi năm xưa
Mà hai đứa nhóc đang lắng , là một đôi nữ oa nhi song bào thai, đó là hai đứa con gái mà ba năm Triệu Tương Nghi sở sinh, năm nay tròn 2 tuổi, đây là tuổi đối với thế giới đầy hiếu kỳ
Đôi song bào thai mới còn đang , Bùi Tiểu Triết , lập tức ngừng , miệng nhỏ vểnh lên, ủy khuất vô cùng.
Bùi Tiểu Triết 4 tuổi, luôn ỷ là đại ca, ở mặt hai bày cái bộ dáng tiểu đại nhân, nhưng cũng quá kỳ quái, song bào thai tỷ Bùi Tuyền và Bùi Tễ hết sức vui vẻ chơi cùng Bùi Tiểu Triết, cũng thích bộ dáng thối tha của thằng nh1oc .
Vừa dứt lời, Triệu Tương Nghi nâng cái bụng to trong sân, xong lời khỏi duyên : “Tiểu Triết, khi dễ .”
Bùi Tiểu Triết , lập tức bày bộ dáng đầy uỷ khuất, xoay chạy đến mặt Triệu Tương Nghi nũng: “Nương, con khi dễ , là hai lời, luôn luôn chảy nước miếng lên tay con, là con ghét bẩn , còn ầm ĩ! Lần con giúp hai ăn bánh, kết quả hai đứa nhân cơ hội cắn ngón tay của con, thật đau mà!”
“Đứa ngốc, hai chỉ mới 2 tuổi mà, gì , khẳng định cố ý. Con là ca ca, chăm sóc cho cho , tính toán với hai chứ?” Triệu Tương Nghi an ủi, xoa bụng bất đắc dĩ “Không thai tiếp theo là nam nữa đây, bây giờ thật sự trở thành heo .”
Đang , Bùi Tử Quân đột nhiên từ bên ngoài trở về, vặn câu , ha ha: “Sinh nhei26u đứa bé cũng mà, nhiều thì náo nhiệt càng nhiều.”
“Chỉ là sinh Tuyền nhi, Mễ nhi, thật đúng là đáng sợ, thật lo lắng thể nàng chịu nổi.” Bùi Tử Quân hạ mi mắt, lộ nồng nặc lo lắng, “Nếu như nàng bảo sinh nữa, thì chúng cần sinh.”
Hai năm , lúc Triệu Tương Nghi sinh song bào thai, xảy chuyện. ban đầu, đại phu chẩn đoán sai, kiểm tra kỹ Triệu Tương Nghi mang thai song sinh, đợi lúc sinh , bà đỡ còn tưởng rằng thai vị đổi, đợi chừng một ngày đêm mới sinh Bùi Tuyền. Chờ thở phào nhẹ nhõm, thì mới còn một đứa trong bụng.
Lúc đó, lo lắng yên, Bùi Tử Quân trong lòng cảm thấy sợ hãi, trực tiếp vọt phòng sinh, bồi bên cạnh Triệu Tương Nghi
Chờ sinh Bùi Tễ xong, thì nàng hấp hối, suýt nữa cứu sống nổi.
Lúc đó Triệu Tương Nghi thoát lực,hôn mê bất tỉnh, khi mất ý thức, câu cùng là: “Nhất định cứu sống đứa nhỏ…”
Cái loại cảm gíac đau thấu xương đó, Bùi Tử Quân mỗi khi nhớ tới đều cực sợ.
Đáng lẽ cần thêm đứa nhỏ nữa, ba đứa là đủ , Bùi Tiểu Triết bé trai, các mặt đều ưu tú, phương diện thừa kế cần lo.
Thế nhưng nghĩ tới, mấy tháng , Triệu Tương Nghi chẩn đoán là thai, mà thời gian cách sinh cũng lâu, nguy hại gì đến thể cả, lúc mới an tâm dưỡng thai.
“Thuận theo tự nhiên ba, thei61p bây giờ bài xích chuyện sinh con, lạ quen ư, coi như là ‘Tay già đời, ha hả.” Triệu Tương Nghi nháy mắt .
“Nàng đó nha.” Bùi Tử Quân bật , khom ôm lấy Bùi Tiểu Triết, tới mặt mấy nhũ mẫu dò hỏi, “Ngày hôm nay hai vị tiểu thư ầm ĩ ?”
“Không , hai vị tiểu thư đều ngoan, quấy phá.” Trong đó một vị nhũ mẫu đáp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-nong-thon-nhan-roi/chuong-270-dai-ket-cuc.html.]
“Phu nhân, vi phu thấy thời gian sai biệt lắm, chúng dùng qua cơm tối xong cùng xem hội hao đăng , hội hoa đăng đêm nay mấy cái đèn lồng mới khó gặp, thể bỏ lỡ nha.”
Triệu Tương Nghi bước đến, gật đầu, chỉ Bùi Tiểu Triết chớp mắt : “Nhìn con xem, nếu con ngoan, nương sẽ mang con xuất môn .”
“Nương mang Tuyền nhi và Tễ nhi xuất môn ?” Bùi Tiểu Triết chớp đôi mắt to tròn ướt nhẹp .
Triệu Tương Nghi lắc đầu: “Muội quá nhỏ, mang ngoài sợ xảy chuyện ngoài ý , ở nhà cùng gia gia, nãi nãi và nhũ mẫu là .”
“Vậy con cũng .” Bùi Tiểu Triết suy nghĩ một hồi, mặt tiếc hận, “Con ở cùng hai chơi cùng , nếu hai sẽ thương tâm. Đồng thời, cũng để cho nương và cha chơi vui vẻ một chút.”
“Ơ , đây là lời của một đứa bé mới 4 tuổi , thật hiểu chuyện.” Bùi Tử Quân đề cao giọng , chút chế nhạo nhi tử, nhưng cảm thấy kiêu ngạo vì con trai thông minh,hiểu chuyện
“Cái gọi là kỳ mẫu tất kỳ tử.” Triệu Tương Nghi hắc hắc, nhéo nhéo mặt tròn của con trai.
Sau bữa cơm chiều, Bùi Tử Quân cẩn thận nắm tay Triệu Tương Nghi xuống xe ngựa, phố xá phồn hoa.
Đến Bách Vị Lâu, hai nhã các mà Mạc Hướng Quần đặc biệt giữ cho họ, đây là nơi cảnh trí nhất, những thấy cảnh phố, mà cũng thể nhàn nhã phẩm .
Mà nay Triệu Tương Nghi đang mang, đường nhiều như , thể mạo hiểm , chút va chạm, đều đủ khiến nàng xảy chuyện ngoài ý .
Không thể chỉ ở phía xem , quả thực thiếu một chút kích thích náo nhiệt.
Giữa lúc Triệu Tương Nghi vuốt ly cảm tháy6 thật nuối tiếc, Bùi Tử Quân vỗ tay : “Tương Nghi, nàng xem.”
Cửa nhã các mở , mấy ngọn đèn dầu lập tức tắt hết, chỉ mấy ngọn hoa đăng đem nhã các sáng rực lên, ngay cả lòng Triệu Tương Nghi cũng sáng. (J: chỗ edit thế nào)
Các loại hoa đăng màu sắc khác đặt khắp các nơi trong nhã các, còn tinh xảo, hơn ở lầu nhiều.
Triệu Tương Nghi trong lòng vui sướng, một ngọn hoa đăng, hồn, bên ngoài là những ngọn đèn, dài bất tận, đủ loại màu sắc tranh toả sáng.
“Nàng thể xuống xem hội hoa đăng, thể gì khác hơn là ở chỗ nh2in một chút, cho nên vi phu tỉ mỉ chọn những chiếc hao đăng nhất, coi như đây là một loại đền bù, nàng thoả mãn ?” Bùi Tử Quân ở phía ôm lấy Triệu Tương Nghi, đặt cằm lên vai nàng, “Ngô... đứa nhỏ lớn thêm chút nữa, bụng nàng khó chịu ?”
“Không .” Triệu Tương Nghi đặt tay lên tay Bùi Tử Quân, “Diễn Trạch, cám ơn cho những điều kinh hỉ , thích, hài lòng.”
Ngọn hao đăng cứ sáng mãi, nếu nến tàn, thể, mỹ lệ chói mắt đến cực điểm! một ngọn nến khác, để bầu trời đêm nay còn một tia hắc ám, tất cả đều là ánh sáng rực rỡ
Nàng nghĩ, cả đời nàng cứ như , là nhất.
Mặc dù lúc bắt đầu như ý, nhưng cuối cùng kết cục , như đủ .
Những ngọn đèn khổng minh bay lên trời, mang theo ánh sáng chói mắt, đang chúc phúc cho hai họ.
Hoàn