Cuộc Sống Nông Thôn Nhàn Rỗi - Chương 36: Có tật giật mình

Cập nhật lúc: 2024-10-10 04:31:12
Lượt xem: 89

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn thấy cả đại gia đình kêu gào một đoàn, hỗn loạn, Dương thị há miệng run rẩy, vội vàng vịn cửa dậy chạy ngoài, lảo đảo chạy khỏi bắc phòng, ngã nghiêng ngã ngửa đến gốc đào tìm Trương quả phụ.

Trương quả phụ đang chạy đến bắc phòng cho xong chuyện , nào ngờ Dương thị dùng hết sức cản nàng !

Nàng hiểu chuyện gì xảy , chút giận dỗi: "Ôi chao, đến lúc mà ngươi còn trở mặt ngăn cản , đưa tiền và vòng tay cho ngươi , trong lúc quan trọng , ngươi đừng hư chuyện của !"

"Hỏng! Chúng xong !" Dương thị đè thấp giọng hướng Trương quả phụ gào thét, "Ngươi, ngươi tất cả trong đại phòng đều !" Dương thị thở hổn hển, chuyện cũng chút lắp bắp.

Trương quả phụ cẩn thận lắng , cũng ý thức cái gì đó đúng, khẩn trương nắm c.h.ặ.t t.a.y Dương thị hỏi một câu, "Bên trong thế nào?"

Dương thị mạnh mẽ lắc đầu, tâm đầy sợ hãi: " lầm ... Nhất định là sai ! Ta rõ ràng ký hiệu, sẽ sai nha!" Trương quả phụ

Dương thị xong cũng hiểu gì hết, nhưng nàng khẳng định việc thất bại , vội vàng túm lấy tay Dương thị mắng: "Ngươi việc như thế nào thế hả, cả chuyện cũng xong!"

"Ngươi mau rời khỏi đây mau! Lát nữa trong nhà mà phát hiện , cả hai chúng đều xong hết!" Dương thị lúc mới thoáng chút tỉnh táo, hệt như kẻ trộm đẩy Trương quả phụ ngoài!

Trương quả phụ khỏi tiểu viện Triệu gia, cuối cùng oán hận hỏi Dương thị một câu: "Rốt cuộc bên trong xảy chuyện gì?" 

Dương thị chợt nhắc tới, tâm khỏi run lên, chỉ chột một câu: "Khuê nữ bên đại phòng té xỉu! Cũng ngã bệnh, là do dược của chúng ..."

Trương quả phụ xong, đầu tiên là gấp gáp, nhưng cẩn thận suy nghĩ chuyện trong đại phòng, ngược càng hi vọng Triệu Tương Nghi gặp nạn! Mặc kệ cái con nha đầu đó sinh bệnh cũng là ăn trúng mê dược cũng , tóm là nếu tình trạng của con nha đầu đó khởi sắc, thì đối với đây là chuyện cực ! Cứ như , mất một cái đinh trong mắt nhiều hơn một phần hi vọng thành công! 

Phía , Dương thị lảo đảo đến bắc phòng, cả nhà đang khẩn trương thu dọn, trong nhà đưa Triệu Tương Nghi đến cho lão Ôn chẩn bệnh một chút!

Dương thị phát run, lôi kéo phu quân nhà cho , Triệu lão tam vốn là một lười biếng cũng lười dính , liền về tây phòng hơ lửa sưởi ấm.

Bởi vì cơm tối là do Lý thị , tâm tư Lý thị vốn tỉ mỉ, cũng sợ chuyện liên quan đến , liền lặng lẽ lưu chút cơm thừa đêm nay để bằng chứng, để xóa bỏ hiềm nghi về .

Người tam phòng khi trở về phòng, Dương thị đưa hai tỷ Triệu Tương Liên trong buồng trong ngủ, đó trái một hồi suy nghĩ, trong lòng thật sự sợ, vội lôi kéo Triệu lão tam xuống, trăm điều do dự mà đem chuyện của hợp tác cùng Trương quả phụ từ trong miệng .

Tuy rằng Triệu lão tam ngày thường là một cái đồ vô liêm sỉ, vô cùng lười biếng quan tâm chuyện gì, nhưng Dương thị đem chuyện xảy xong, trực tiếp mắng dương thị là kẻ hồ đồ suy nghĩ!

"Làm mà bà phân biệt tính nghiêm trọng của chuyện thế hả!" Triệu lão tam hiếm khi lắm mới phát hỏa với Dương thị, Dương thị đang hoảng sợ cũng khí lực mà tranh cãi cùng với Triệu lão tam, tùy ý cho ông thoái mạ thôi, "Bây giờ thì , bà xem nhi nữ của đại ca , lúc thành cái bộ dáng gì, chừng đây là cái chuyện mà bà đấy!"

Dương thị vội xua tay giải thích: " cũng chuyện gì xảy ! rõ ràng đánh dấu, cũng cái đáng lẽ trúng chiêu trúng, nên ..."

"Được , cũng nên chuyện nữa!"

"Cha Hoằng Nhân! Cha Hoằng Nhân lúc ông cứu , nhất định giúp giữ cái bí mật , nếu như đại ca đem lời hoài nghi đến đầu , ông ngàn vạn đương đầu giúp nha!" Dương thị liên tục thấp giọng khẩn cầu, cũng thêm, "Việc là do sai, nên gạt ông mà thu tặng lễ của Trương quả phụ, mụ , mụ còn tặng cho một chuỗi tiền, thêm một chiếc vòng tay bằng ngọc cho , , một hồi lấy hết bộ cho ông xem!"

Triệu lão tam đến đồ , giọng tựu như đổi: "Sao bà sớm! Mau đem hết đây cho xem nào!"

Dương thị phu quân nhà như thế, cũng an tâm, vội vội vàng vàng trong buồng, thấy hai đứa nhỏ đều ngủ cả , liền vội lấy một thứ đồ vật mà giấu kỹ , đem ngoài cho phu quân xem.

Triệu lão tam yêu thích buông tay cầm lấy chiếc vòng tay thúy ngọc lên , trong chốc lát đưa chiếc vòng lên mặt hà xoa xoa: "Hắc hắc, vật nhất định đắt tiền nha! Nghe phu quân của Trương quả phụ khi mất để chút của cải, bà xem cái vòng , đây là hàng !"

"Ai nha, ông đừng xem nữa! Chớ ở đây mà vui vẻ!" Dương thị vội vàng cắt đứt lời của Triệu lão tam, bước gần tai nhỏ giọng , "Chúng thừa dịp khi cha trở về, đem mấy thứ bằng chứng tiêu hủy mới !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-nong-thon-nhan-roi/chuong-36-co-tat-giat-minh.html.]

"A? Vật gì ?" Triệu lão tam đang đắm chìm trong cảm giác vui sướng, căn bản là Dương thị đang gì!

" thể trông cậy ông nổi !" Dương thị lúc thoáng hồn, tính tình cũng trở như cũ, đối với Triệu lão tam thẳng tay đánh xuống, cái bộ mặt cẩn thận phân tích, "Ông xem, nhân lúc nhị tẩu đang nấu cơm mới chuyện , vì sợ cả nhà khi chuyện của đại ca và Trương quả phụ, trong lòng đại ca oán giận thì cũng oán nhị tẩu nha! bây giờ xảy sự cố, trúng chiêu là đại ca mà là cái con nha đầu mới phiền chứ! Đại ca sẽ dễ dàng bỏ qua như , vạn nhất truy cứu việc , thế nào cũng đem nghi ngờ đổ lên đầu vì phần cơm đó là do đưa tới mà! Cho nên bây giờ chúng nhanh chóng đem phần đồ ăn đó đổ sạch , đến lúc đó đại ca truy cứu, thì chúng cứ nhất mực chuyện là do nhị tẩu , dù cơm cũng là do tấu nấu mà, chứng cớ! Một chút liên quan đến chúng cũng !"

Triệu lão tam cũng mặc kệ những đạo lý ngoằn ngoèo , khi xong cầm chiếc vòng ngọc tinh tế .

Dương thị tức giận đến mức n.g.ự.c cũng nổ tung, cũng thời gian đôi co cùng triệu lão tam, chỉ đành bực tức nhổ sàn nhà một ngụm nước bọt, đó bước nhanh đến bắc phòng. 

Thấy trong bắc phòng đèn vẫn còn sáng, nàng hiếu kỳ , nhưng thấy nhị tẩu Lý thị đang ngay ngắn ở bàn, bàn vẫn còn bày cơm và đồ ăn thừa.

Trong lòng Dương thị lập tức vang lên tiếng bình bịch khẩn trương, Lý thị vặn cũng thấy nàng , Dương thị thấy nên nửa đường , chỉ tức giận trong bắc phòng.

Bởi vì chuyện của Tương Nghi mà tâm tình Lý thị cũng lắm, cũng chú ý biểu tình tật giật mặt Dương thị. Dương thị cũng dám cứng rắn bước đến gần, sợ Lý thị sẽ hoài nghi , như thì phiền phức, chỉ đành cùng Lý thị tán dóc việc nhà: "Nhị tẩu, tẩu còn tắm ?"

"Bữa tối là do , cũng Tương Nghi ngã bệnh, còn là ăn cơm của mới xảy vấn đề, coi chừng phần cơm cho cẩn thận, dù cũng suy sụp đến mức tâm tư gì, cũng sợ cha trở về kiểm tra, nhất định giữ phần đồ ăn để chứng minh trong sạch."

Nghe Lý thị giải thích như thế, trong lòng Dương thị xong , cũng mà cam lòng buông tha, nếu cả nhà trong phần cơm vấn đề, hơn nữa là do đưa đến đây, thế nào họ cũng đem tất cả hoài nghi đạt lên đầu !

"Ôi, Nhị tẩu, tẩu việc nhiều nên cũng mệt mỏi , thấy như thế , dù bây giờ tinh thần nhàn rỗi việc gì , để tẩu coi chừng phần cơm cho cẩn thận ha!" Dương thị giả vờ hảo tâm.

Lý thị cũng từ lời bên trong lời của nàng thấy gì đó đúng lắm, chậm rãi ngẩng đầu lên thấy vẻ mặt chột của Dương thị: "Bây giờ ngươi thế, gì, gì cũng đều tích cực hết ."

"A ha! Nhị tẩu, tẩu như , giống như đang chế giễu thế, là tẩu cho rằng đang việc trái với lương tâm ." Dương thị liếc Lý thị một cái.

Mặc dù ngoài miệng Lý thị cái gì, nhưng suy nghĩ là linh mần, nàng nhớ kỹ đưa phần cơm đến bắc phòng hôm nay chính là Dương thị.

ăn cơm tối đều , chỉ ở bắc phòng là xảy chuyện!

Nghĩ đến đây, Lý thị cũng để ý nên thẳng thừng cự tuyệt : "Không cần, Hoằng Tuấn mới ngủ, cũng sẽ tỉnh , mà cũng mệt, trông chừng phần cơm cũng , chờ một chút nữa cha trở về tình hình."

Dương thị thấy Lý thị giống như là đề phòng , mặt nhất thời mất hứng, khuynh hướng cứng rắn : "Nhị tẩu lời ! Giống như là chế giễu , cũng là kẻ trộm trộm đồ !"

"Đệ xác thực là trộm đồ, nhưng chỉ sợ là chuyện gì ?" Lý thị chằm chằm Dương thị, giọng nhàn nhạt, trực tiếp đem Dương thị dọa cho sợ.

"Nè, Nhị tẩu, tẩu mau lập nữa xem!" Dương thị nhân cơ hội cầm cái chén sứ lỗ hổng lên, ý định đập vỡ!

Lý thị thấy Dương thị miễn cưỡng cứng rắn, quan sát vẻ mặt hoảng hốt của nàng , trong lòng càng khẳng định suy đoán của là đúng, một mạch khuyên nhủ: "Ngươi đập! Đập bể chén, trong nhà bỏ tiền mua chén, ngươi đây còn ngại gia đình đủ khó khăn ! Hơn nữa, cái gì lớn lao mà ngươi cầm cái vũ khí lớn như !"

Dương thị trong lòng cũng gấp, thấy mắt thể đập vỡ cái chén, đầu bỗng nhiên truyền đến một lực đạo, đè ép xuống! Ngay đó, thấy âm thanh tức giận của Triệu lão nhị: "Ngày thường ngươi ngang ngược, lười biếng cũng thôi! đừng nghĩ đến việc khi dễ vợ !"

Lý thị thấy phu quân trở về, tâm cũng buông lỏng một chút.

Vội lên dò hỏi: "Cha , bọn họ , thế nào chỉ một ông trở về thế, rốt cuộc Tương Nghi là ?"

Triệu lão nhị đẩy dương thị sang một bên, đó giải thích: "Tình huống của Tương Nghi lắm, Ôn thúc chẩn mạch mạch tượng của con bé là hỗn loạn, đột nhiên xuất hiện tình trạng như nhất định là ăn trúng thứ gì đó , nhưng cũng tra con bé hết...

Haizz, đại ca nóng nảy, đưa Tương Nghi lên trấn để chẩn bệnh, ở đó nhiều đại phu y thuật cao hơn Ôn thúc nhiều. Cho nên, mới chạy nhanh về đây lấy tiền, thể tường tận với bà , bà xem chừng nhà cho , nhanh đem tiền lên trấn hội họp với đây!" 

Cuối cùng, Triệu lão nhị cũng thêm: "Không sợ, mặc dù cơm tối là do bà , nhưng tin tưởng bà sẽ chuyện , ngoan ngoãn ở nhà chờ bọn trở về, Tương Nghi nhất định sẽ chuyện gì."

Loading...