Cuộc Sống Trồng Trọt Giữa Núi Sâu Trong Ngày Tận Thế - Chương 438: Địa tầng ---
Cập nhật lúc: 2025-11-21 07:01:08
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô cũng quên lấy thức ăn . Trong ba lô một cái bình đựng canh, đó là bình giữ nhiệt, nên canh đổ vẫn còn nóng hổi. Cô ngâm canh xương heo nóng hổi thức ăn của lũ ch.ó con mới cho chúng ăn.
Phần canh xương heo còn , khi cho thêm muối, cô mới đưa cho Mộc Hi.
Mộc Hi uống đầy bụng nước nên chỉ uống hai ngụm đặt xuống, ánh mắt dán chặt những chiếc bánh mì nhỏ màu vàng óng trong hộp trong suốt.
Nhìn chiếc bánh mì là thấy ngon . Bên cạnh còn một lọ trông giống mứt, ban đầu cứ tưởng là mứt dâu tây đó, nhưng khi Triệu Diệp Thanh lấy , trong lọ thủy tinh trong suốt là mứt nho màu tím sẫm.
Vặn mở nắp kim loại, một mùi hương nho ngọt ngào lan tỏa. Mộc Hi dùng khăn ướt lau sạch bùn đất tay, cầm một chiếc bánh mì nhỏ, dùng thìa múc một ít mứt phết lên đưa miệng.
Anh thích ăn đồ ngọt, mứt miệng, kìm mà nheo mắt . Triệu Diệp Thanh vẻ mặt mãn nguyện của mà khỏi thầm nghĩ:
Dễ dỗ thật.
Làm việc hai ngày trong núi, mệt như rừng mà ăn một chiếc bánh mì phết mứt thấy hài lòng . Nếu cô là một nhà tư bản bóc lột, chắc chắn sẽ thích kiểu nhân viên như thế .
Nghĩ , cô liền .
Mộc Hi một miếng ăn hết nửa chiếc bánh mì, nuốt xuống cùng với nước, nhướn mày đáp: "Vậy để đòi hỏi thêm chút nữa nhé?"
Triệu Diệp Thanh thấy ánh mắt đầy ẩn ý thì giả vờ vô tình mặt , vươn vai che đậy sự lúng túng ngắm cảnh xung quanh.
Mộc Hi cúi đầu tiếp tục ăn bánh mì, chút tiếc nuối nhưng cũng chút may mắn vì Triệu Diệp Thanh tiếp tục đùa cợt. Hai bình thường hiếm khi xa , gần như ngày nào cũng gặp mặt, bỗng dưng một ngày hơn gặp, khi thấy cô , suýt chút nữa kìm mà chạy đến ôm lấy cô.
Thế nhưng mùi mồ hôi , ngay cả chính cũng ngửi thấy . Khi đến gần Triệu Diệp Thanh, ngửi thấy mùi hương bồ kết từ cô, chút giống dứa, chút giống ô mai.
Trêu chọc cho cô ngửi mùi hôi cũng là vì sợ cô xót xa cho , nhưng thực một chút cũng dám để bùn đất dính cô.
Ăn xong bánh mì, Mộc Hi mới kể về tình hình đường.
"Phía một tảng đá lớn chắn đường, thể di chuyển cũng thể phá vỡ, chỉ thể vòng, nhưng cũng chỉ vòng thêm hơn mười mét thôi. Lát nữa em thấy là tảng đá nào ngay. Xa hơn nữa, gần khu rừng, vốn một hang rắn khá lớn..."
Khi Mộc Hi đến đây, thấy con ngươi Triệu Diệp Thanh co rõ rệt, nhịn mà bật :
"Không , hang trống rỗng, kiểm tra , gì bên trong, lâu . Chắc là lúc sạt lở . Nói cho em là để em đỡ sợ khi thấy thôi. Xa hơn nữa thì gì đặc biệt, nhưng gần sườn dốc, tức là gần khu vực thấy đàn hươu , nhiều quả mọng. Sáng nay thức dậy là nhờ mấy quả mọng đó để bổ sung nước."
Nước trong bình uống hết từ tối qua, Triệu Diệp Thanh sẽ đến sáng nay nên cũng cố tình tìm cách lấy sương để uống. Ăn vài nắm quả mọng, những quả sương đêm ướt và rửa sạch từ sáng sớm, vị quả ngọt sáu phần, chua bốn phần, ăn một nắm là miệng tiết nước bọt, giải khát.
Còn lũ ch.ó con thì khát là l.i.ế.m những giọt nước bụi cây, còn sống hơn nữa.
Gà Mái Leo Núi
"Còn cái mặt cắt của vách đá sườn dốc ... , em tự mà xem ."
Lại còn vẻ bí ẩn nữa chứ?
Mộc Hi , Triệu Diệp Thanh đạp xe về phía , vượt qua mấy cột mốc mà . Khi đến rìa sườn dốc, dù chuẩn tâm lý nhưng cô vẫn kìm mà thốt lên kinh ngạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-trong-trot-giua-nui-sau-trong-ngay-tan-the/chuong-438-dia-tang.html.]
Sườn dốc mặt hình thành từ một vụ sạt lở cả một vách núi, dài rộng. Trên mặt cắt của các lớp đất, chỉ bùn đất mà còn thể thấy rõ hình thái phân tầng của các loại đất khác lòng đất. Đây là những thứ mà ngày thường giẫm mặt đất thể thấy, chỉ trong sách giáo khoa mới thể hé lộ một góc nhỏ.
Thế nhưng giờ đây, chúng 'sống động' hiện mắt cô, bằng cách trực quan nhất, cho cô cảm nhận sự kỳ diệu và lộng lẫy của tự nhiên, cùng với sự lắng đọng của thời gian.
Những lớp đất lắng đọng bao nhiêu năm mới sự phân tầng như . Có lẽ lớp cùng mà họ thấy hình thành từ hơn hàng trăm triệu năm . Các đường nét của lớp đất cũng phẳng phiu. Sau khi các mảng kiến tạo va chạm, các lớp địa tầng lẽ ép và uốn cong.
Thế nhưng sự lắng đọng của thời gian, những đường nét của các lớp đất dần phẳng bởi trọng lượng bên , tạo nên cảnh tượng kỳ vĩ .
Nếu màu sắc rực rỡ hơn một chút, nó sẽ giống hệt như địa mạo Đan Hà.
(Tại đây hình ảnh)
Địa mạo Đan Hà, nhất định xem một trong đời!
Triệu Diệp Thanh kìm mà lẩm bẩm: "Cái mà khôi phục trật tự , chẳng sẽ đề xuất khu du lịch cấp Quốc gia 4A, 5A ."
Vách đá sườn dốc cộng thêm các lớp địa chất kỳ vĩ, xung quanh thảo nguyên và rừng rậm, nếu khai thác thì dám tưởng tượng sẽ bao nhiêu đến.
Mộc Hi thành nốt công việc cuối cùng. Anh tìm vài tảng đá khá bằng phẳng xung quanh, nối sườn dốc cao hơn nửa mét với phần đất bên họ, tạo thành một con dốc nhỏ để lát nữa thể đạp xe điện lên.
Thức ăn Triệu Diệp Thanh mang đến đủ ăn hai ngày, Mộc Hi dự định hôm nay sẽ trực tiếp xuống thám hiểm.
Thế nhưng cô mang nhiều đồ như cũng là để đề phòng bất trắc. Thấy Mộc Hi thực sự cứ thế xuống sườn dốc, cô vẫn nhịn hỏi: "Không cần về nhà tắm rửa ?"
Ban đầu định một mạch xuống xem , nhưng một cơn gió thổi qua, Mộc Hi ngửi thấy mùi ...
"Được , hôm nay về ."
Suốt quãng đường, Triệu Diệp Thanh lái xe đưa về. Sau khi Mộc Hi tắm rửa xong, cạo sạch râu trong phòng vệ sinh. Khi bước khỏi phòng tắm với vẻ ngoài sạch sẽ, Triệu Diệp Thanh cảm thấy như một bạn trai mới, trông trẻ hơn cả chục tuổi.
Hai sống trong núi nhiều năm như , thật là hề già mấy.
Trước đây những nông trong núi thường già nhanh hơn khác, vì chịu nắng mưa vất vả. vì mấy năm mùa hè quá nóng, hai gần như ngoài, chỉ thể ở nhà, mùa đông lạnh, một thời gian dài việc đều ở tầng hầm, đất trồng lương thực bên ngoài chỉ trồng một là ăn cả năm.
Hai gần như nắng chiếu, cộng thêm khí trong lành, mấy năm gần đây gần như áp lực lo lắng gì, quả thực là khó thấy dấu vết của thời gian.
Chỉ là khí chất trở nên trầm và trưởng thành hơn.
Bắp tay, cơ bụng và cơ lưng của Mộc Hi cũng vạm vỡ hơn so với lúc mới trở về Mai Sơn.
giữa mùa hè, tắm xong cũng mặc áo. Không khỏi gian tường gạch nên cũng sợ muỗi. Cứ thế cởi trần bếp, từ phía ôm lấy Triệu Diệp Thanh đang đồ uống ướp lạnh.
Anh cúi đầu hỏi: "Em đang đồ uống gì ?"
Trong bình nước trong suốt là nước ép nho rõ ràng. Anh cố tình hỏi một , nóng phả tai Triệu Diệp Thanh, dù cô ở bên Mộc Hi bao nhiêu năm như , cô vẫn kìm mà đỏ bừng vành tai.