Cuộc Sống Trồng Trọt Giữa Núi Sâu Trong Ngày Tận Thế - Chương 491
Cập nhật lúc: 2025-11-23 01:49:29
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giao dịch
"Cái , cái là? Đây là lông cừu ?"
"Đây là thật giả ? Chàng trai trẻ, lừa nhé."
"Đồ hàng, cái còn thể giả ? Hơn nữa cái là hàng mới tinh!"
Người chuyện khách khí là chủ sạp hàng bên cạnh, sạp hàng của gã là lớn nhất khu vực , những sống lâu ở đây đều gã. Trước đây gã từng ăn lớn, thứ gì mà từng thấy qua.
Có gã mở lời, lập tức vội vàng hỏi: "Lông cừu của định đổi lấy gì?"
Mộc Hi: "Cậu gì?"
Câu , đều đổi tiền, vội vàng tranh kể những thứ thể đổi.
"Anh bạn, bàn chải đ.á.n.h răng sản xuất ở nhà máy đây. Một túi lông cừu của , đổi cho năm cái!"
Lời còn dứt bên cạnh khách khí đẩy ,
"Đi , năm cái bàn chải đ.á.n.h răng mà đòi đổi lông cừu? Cậu còn dám miệng . Anh bạn đổi với , đổi cho hai túi lớn bột giặt, cộng thêm ba cái bàn chải đ.á.n.h răng."
Sản xuất trong thành phố, ngoài lương thực, thứ phục hồi nhanh nhất chính là các loại vật dụng hàng ngày, kem đ.á.n.h răng, bàn chải đ.á.n.h răng, bột giặt, quần áo, t.h.u.ố.c men, các loại vật phẩm tiêu hao và linh kiện công nghiệp...
"Chàng trai trẻ, lấy lông cừu của , trứng gà của đổi thế nào? pin..."
Cuối cùng Mộc Hi đổi hai hộp t.h.u.ố.c cảm, hai gói b.ăn.g v.ệ si.nh lớn, khăn giấy và vài đồng xu.
Lông cừu là thứ hiếm , nhưng cũng là nhu yếu phẩm thiết yếu, đổi những thứ dễ dàng gì, cũng nhờ nhiều năm từng thấy thứ , dựa cái lợi "vật hiếm thì quý".
Mộc Hi lật xem những đồng xu, những đồng xu là do thành phố tự sản xuất, tiền cũ dùng nữa vì sợ ảnh hưởng đến thị trường.
Người giàu chắc chắn là phản đối, nhưng cũng còn cách nào, dù thì những năm khí hậu cực đoan đó, dù bạn bao nhiêu tiền cũng chen chúc lòng đất chờ phát cơm.
Thời kỳ đặc biệt dùng biện pháp đặc biệt, tất cả đều tham gia lao động.
Mộc Hi nhét một đồng xu cho bà cô, thành tâm cảm ơn.
Những đổi len vẫn còn chút cam tâm, bàn bạc với Mộc Hi: "Cậu em, nhà còn len ? Lần mang đến đổi với nhé? Con gái năm nay tròn năm tuổi, chỉ mới thấy cừu trong sách tranh thôi..."
À đúng , còn sách nữa.
Mộc Hi miệng thì ậm ừ, nhưng ánh mắt chuyển sang gian hàng lớn bên cạnh, gian hàng khá nhiều thứ tạp nham, cũng sách, thậm chí cả những cuốn sách mới toanh lò.
Cũng dễ hiểu, khi nhu cầu sinh tồn thỏa mãn, con sẽ theo đuổi sự thỏa mãn về tinh thần, việc sách in mới cũng gì đáng ngạc nhiên. Mộc Hi hỏi giá, dùng một đồng xu để đổi lấy một cuốn sách.
Chủ gian hàng liếc Mộc Hi một cái, lời đến cửa miệng vòng vo thành một câu khác: "Cậu em, nếu len nhiều thì cứ đến thẳng chỗ đổi, đây cái gì cũng ."
Mộc Hi đáp , ánh mắt để lộ cảm xúc quét qua một lúc mới thu về.
Đi một vòng, tiền trong tay cũng tiêu gần hết, chào bác gái rời khỏi khu chợ nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-trong-trot-giua-nui-sau-trong-ngay-tan-the/chuong-491.html.]
Bác gái nhiệt tình vẫy tay, thu tay về khỏi xoa xoa cổ, thanh niên cái gì cũng , chỉ là dáng quá cao lớn, chuyện ngẩng cổ lên mỏi hết cả.
Mộc Hi mặc quần áo mới cũ, nhưng chiều cao cộng thêm vẻ ngoài điển trai vẫn khá thu hút phố.
Anh chần chừ mà khỏi thành phố ngay.
Ra khỏi thành phố thì rắc rối như lúc , chỉ cần xác định là trong thành, lấy những thứ thu giữ là .
Mộc Hi cao to vạm vỡ, thuộc dạng nổi bật trong những dân vùng núi thành, khiến những gác cổng ấn tượng sâu sắc, cần kiểm tra thẻ căn cước nữa mà vẫy tay cho .
Ấn tượng Mộc Hi thà , đến bằng trực thăng, trong lòng chột , một chút cũng gây chú ý.
Đào những thứ chôn vùi lên, lập tức trả lời Triệu Diệp Thanh: "Anh , đừng lo lắng, bây giờ đang về."
Triệu Diệp Thanh treo lơ lửng hơn hai tiếng đồng hồ cuối cùng cũng thả lỏng.
Mộc Hi bên tình hình hơn nhiều so với tưởng tượng, vốn định bảo cô đến đón, nhưng để đảm bảo an , vẫn tự bộ về.
Trên đường luôn cảnh giác, khi xác nhận ai bám theo, mới rẽ về đường lớn, mười mấy phút trở về bên cạnh Triệu Diệp Thanh.
Triệu Diệp Thanh thấy mang theo nụ trở về, chút lo lắng cuối cùng cũng tan biến, cô đưa tay nắm lấy bàn tay rộng lớn của , hỏi tình hình cụ thể thế nào, chỉ bảo về nhà .
Trong ba giờ chờ đợi, Triệu Diệp Thanh sạc đầy điện cho xe, một mạch đạp ga hết cỡ, trở về gần chỗ trực thăng, thấy trực thăng vẫn còn nguyên vẹn ở đó, vội vàng chuyển đồ lên xe, lúc Mộc Hi mới yên tâm kể những gì thấy trong thành phố.
"Vậy là an ninh trong thành phố bây giờ vẫn khá ? Mọi cũng áp bức?"
Mộc Hi lắc đầu: "Không, lãnh đạo thành phố bây giờ quản lý khá , đối xử với cũng t.ử tế, em thấy ai cũng sống khá ."
Triệu Diệp Thanh chần chừ một lúc, hỏi: "Anh xem, dì út họ ở trong thành phố ?"
Mộc Hi: "Đừng lo, chúng đến sẽ tìm cách hỏi thăm."
Thấy cô tâm trạng , Mộc Hi kéo chiếc ba lô đặt đất, lấy đồ bên trong ,
"Xem đổi những gì ?"
Triệu Diệp Thanh thấy bên trong b.ăn.g v.ệ si.nh của nhãn hiệu cô từng thấy đây, còn khăn giấy, t.h.u.ố.c cảm, và cùng là một cuốn sách mới.
Gà Mái Leo Núi
"Chỉ mang theo chút len và trứng mà đổi nhiều thế ?"
Một cái ba lô thể đựng bao nhiêu len? Chắc chỉ đủ để một chiếc đệm lót nhỏ, trứng cũng , tổng cộng cũng chỉ mười mấy quả.
Mộc Hi liệt kê cho Triệu Diệp Thanh những thứ khan hiếm nhất thị trường hiện tại:
"Thức ăn quá khan hiếm, nhưng ở chợ lớn mỗi ngày đều giới hạn mua. Nơi ở của rộng rãi, đều là những căn hộ thương mại đây, một khu chung cư vài trận động đất trở thành nhà nguy hiểm, thích hợp để ở, nên thực tế nhà ở trong thành phố quá nhiều."
Chỗ ở nhỏ, nhiều thứ thể tự sản xuất và tiêu thụ. Một ban công nhỏ trong nhà sẽ đặt vài thùng rác cũ lên đó, đổ chút đất để trồng rau, nhưng gian nhỏ như trồng rau đủ cho cả gia đình ăn, chỉ những ở nhà mới coi rau ít ỏi đó là khẩu phần ăn.
Hầu hết trong thành phố đều tham gia lao động, những sẽ phát bữa ăn thống nhất, già, trẻ nhỏ hoặc sức lao động cũng sẽ chính sách trợ cấp nhỏ từ chính quyền, để ai c.h.ế.t đói, nhưng dù cũng chỉ là tâm mà vô lực, bù đắp bao nhiêu, việc trồng rau ban công trở thành việc mà gia đình đều .