Cuộc Sống Trồng Trọt Giữa Núi Sâu Trong Ngày Tận Thế - Chương 498
Cập nhật lúc: 2025-11-24 01:22:21
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Máy lược sợi
"Tiểu Triệu, lưỡi cô tinh thật đấy..." Ánh mắt cặp kính của Triệu lóe lên, sự ngạc nhiên trong giọng Triệu Diệp Thanh, càng thêm chắc chắn suy đoán đó, "Thực hai dân vùng núi gần đây ? Hay đúng hơn là hai sống trong núi ?"
Triệu Diệp Thanh là từ nào của khiến nhận họ địa phương.
Cô Mộc Hi, Mộc Hi nhớ hình như cũng gì về địa chỉ nhà ở chợ, trực tiếp trả lời: "Anh Triệu hỏi ?"
Anh Triệu húp một ngụm lớn nước mì xì xụp, khi đặt bát xuống thì bát cạn đáy, "Tiểu Mộc đến mang theo lông cừu, hai bơ. Thực cho dù bơ , chỉ riêng lông cừu mà Tiểu Mộc mang đến , thể nhận . Nếu đồng cỏ chăn thả thì tuyệt đối thể nuôi loại lông cừu bóng mượt như ."
Không của chính quyền, danh tính và địa chỉ của hai , cho dù đoán hai còn khá nhiều cừu trong tay, e rằng cũng chỉ thể suy đoán rằng họ một trang trại tư nhân mở khi Địa Liệt xảy .
Mộc Hi đặt đũa xuống, nụ môi giảm, chỉ : "Anh Triệu đổi gì?"
" hai con cừu, một đực một cái."
Đũa của Triệu Diệp Thanh ngừng nghỉ, bát mì gia vị đầy đủ, vị ngọt thanh của dầu hào và mì chính khiến bát mì vẻ bình thường trở nên vô cùng đậm đà. Cô nếm kỹ nước dùng, hình như còn cả nước hầm xương.
Hai đối diện, một ăn mì, một tiếp lời, căn phòng bỗng chốc trở nên tĩnh lặng, chỉ còn tiếng ăn mì của Triệu Diệp Thanh.
Anh Triệu đẩy gọng kính, " thuê một kho hàng nhỏ, bên trong là hàng hóa còn từ cửa hàng của khi Địa Liệt. Một lát nữa thể xem quyết định."
Triệu Diệp Thanh ợ một cái, đặt đũa xuống: "Đi thôi, ngay bây giờ."
Trước Địa Liệt, các kho hàng lớn để chứa hàng hóa đều gần khu công nghiệp, mà các khu công nghiệp ban đầu giờ đều chìm xuống vực sâu, khiến nhiều vật tư cần thiết của thành phố rơi tình trạng thiếu hụt trầm trọng.
Trong giai đoạn đầu, bộ vật tư của thị trấn đều tập trung , cơ bản đều đăng ký sổ sách, những thứ dùng đến cuối cùng sẽ trả cho chủ cũ.
Và những thứ trong kho của Triệu chính là những thứ trả khi trưng dụng đó.
Kho hàng xa, ngay trong tầng hầm đậu xe khu chung cư.
Cửa cuốn mở , những thứ chất chồng ngăn nắp hiện mắt hai .
Kho hàng nhỏ rộng năm mươi mét vuông gần như chất đầy đồ đạc, kho lớn nhưng hàng hóa thực sự ít.
"Hai xem cái , tiểu Mộc đến chú ý , hai chắc chắn sẽ dùng ." Anh Triệu đến phía một giá hàng, lấy một cái thùng đặt ở sâu nhất, mặt thùng bày thứ .
Một cỗ máy lắp ráp từ hai con lăn kim loại, vỏ ngoài bằng gỗ.
Hai nhất thời nhận đây là thứ gì, Triệu cũng ngây : "Hai cái ?"
Chắc là chút khác biệt so với dự đoán của , ban đầu tưởng hai đây chuyên chăn nuôi, cho dù lông cừu mang đến qua xử lý thì cũng thể là mang bán lười thôi, ngờ hai hề thứ .
Triệu Diệp Thanh mơ hồ đoán : "Đây là máy lược lông cừu?"
Anh Triệu cũng dò hỏi thêm, dù thứ đổi , chỉ cần giao dịch thành công là : " , lông cừu khi xe sợi đều dùng thứ lược kỹ càng, đó mới thể se thành sợi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-trong-trot-giua-nui-sau-trong-ngay-tan-the/chuong-498.html.]
Thảo nào lông cừu cô đây se thành sợi , cứ lộn xộn.
Ban đầu cô cũng là dùng dụng cụ để lược, nhưng trong sách vở và ghi chép của chủ cũ ngôi nhà thảo nguyên, tài liệu hạn, chỉ nhắc đến việc dùng lược thép răng lớn để lược lông cừu.
Trong nhà dụng cụ đó, cô từng thử dùng lược đệm khí rộng hơn để lược, nhưng hiệu quả thấp nên cô cũng từ bỏ.
Sau khi nhận đây là thứ gì, Triệu Diệp Thanh cũng đại khái hiểu cách sử dụng nó.
"Không chỉ thể lược lông cừu, mà còn thể lược bông gòn, bông sợi... cũng sợ cho hai , năm ngoái lạnh hơn năm ? Giá bông lúc đó là cao đấy."
Không cần suy nghĩ kỹ hai cũng , hai mùa đông đều ấm áp, tưởng khí hậu cuối cùng cũng lên mới buông lỏng cảnh giác, thì năm ngoái đột nhiên giảm nhiệt, nỗi sợ hãi về cái lạnh cực độ ban đầu tái hiện.
Trước khi Địa Liệt xảy một trận dịch bệnh nào đó, những sự kiện tích trữ lương thực, mua sắm lượng lớn một loại t.h.u.ố.c nào đó do tin đồn thất thiệt kể xiết. Tâm lý đám đông khi gặp vấn đề an cá nhân sẽ biến thành sự hỗn loạn tạo hoảng loạn.
Anh Triệu thẳng thắn : "Không nhiệt độ mùa đông năm nay thế nào, nếu hai đến sớm vài tháng, cho hai như thì vẫn kịp trồng bông mùa xuân, giờ e là khó trồng . Tuy nhiên, cái máy hai thể mang về, lông cừu năm nay cũng dùng , bông thì sang xuân năm hai trồng cũng ."
Thật trùng hợp, họ trồng .
Triệu Diệp Thanh thèm cho , chỉ gật đầu nhận lấy máy lược sợi: "Vậy cái chúng lấy, còn gì nữa ?"
Không thể nào một món đồ nhỏ bé như đổi hai con cừu trong tay cô.
"Những thứ còn hai cứ xem trong kho , cái nào phù hợp thì thể thương lượng. Nếu thực sự tìm cái nào phù hợp cũng thể dùng tiền để đổi."
Triệu Diệp Thanh gật đầu, hai tách tìm kiếm những món đồ phù hợp trong kho.
Giống như đầu siêu thị một thời gian dài, mặc dù nhiều hàng hóa bày , đều trong các thùng sàn, nhưng cô cũng ngại ngần mở từng cái một để chọn lựa.
Một cái thùng dài mở , những thứ bên trong lập tức thu hút ánh mắt của Triệu Diệp Thanh.
Anh Triệu vội vàng bước tới: "Em gái, thứ là đồ dùng riêng, đừng đổi nhé?"
Bên trong thùng là một bộ dụng cụ câu cá đầy đủ, Triệu Diệp Thanh nghiên cứu sâu về cái , Mộc Hi qua một cái liền thứ hề rẻ, chỉ riêng cái cuộn dây câu mấy nghìn tệ.
"Anh Triệu, đó là hai con cừu sống sờ sờ của chúng đấy."
Anh Triệu lộ vẻ đau lòng, nhưng Triệu Diệp Thanh kiên quyết nên cuối cùng đành thỏa hiệp.
chỉ riêng cái mà đổi hai con cừu thì cũng đơn giản như .
Gà Mái Leo Núi
"Chúng còn cần bốn lốp xe địa hình, nhất là lốp hình con rết."
Lốp hình con rết còn gọi là lốp rừng, thích hợp nhất để sử dụng địa hình khắc nghiệt. Địa hình thảo nguyên quá phức tạp, nhưng để đề phòng vạn nhất, nhất là loại nhất.
Anh Triệu ngờ họ yêu cầu, hơn nữa còn là yêu cầu khắt khe như , lập tức xị mặt xuống: " với hai chân thành, hai chơi chiêu với , thế là t.ử tế ."
Hai ăn kiểu đó, Mộc Hi thẳng thắn: "Anh Triệu, cần câu của là đồ cũ , cái còn tính là gì, nhưng cũng tự , những thứ trong kho đều là do chính quyền trả cho ..."
Ý nghĩa của lời hiển nhiên, sắc mặt Triệu cứng đờ.