Cuộc Sống Trồng Trọt Giữa Núi Sâu Trong Ngày Tận Thế - Chương 499
Cập nhật lúc: 2025-11-24 01:22:22
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lãnh đạo
Trong trường hợp nào chính quyền sẽ trả đồ vật? Đó chính là những thứ thể sử dụng trong thành phố.
Tức là cả cái kho những dùng mà cũng bán .
Trước Địa Liệt đắt đến mấy thì ? Bây giờ cũng chỉ là một đống hàng tồn kho vô dụng.
Mộc Hi chuyện thẳng thắn, Triệu Diệp Thanh thấy hiệu quả, vội vàng xoa dịu: "Đương nhiên , chúng cũng kết bạn với Triệu , chuyện cừu dễ . Đến lúc đó sẽ tặng thêm năm con gà mái đẻ trứng, đó là gà thuần chủng chúng nuôi bằng ngũ cốc hữu cơ nguyên chất!"
Sau khi cho lợi ích còn quên kể khổ: "Chúng còn mang gia súc từ xa đến cho , thực sự chỉ là kiếm chút tiền công thôi."
Hai một đóng vai "mặt đỏ", một đóng vai "mặt trắng", sắc mặt Triệu dần dịu , cuối cùng đành bó tay chịu thua: "Được , nhưng lốp xe các , chỉ lốp địa hình bình thường... mấy cái ở góc , các xem ."
Mộc Hi thấy mấy cái lốp đó từ , nên mới thử đề cập đến lốp hình con rết, tiếc nhưng lốp bình thường cũng đủ dùng .
Đồ vật đều để trong kho của Triệu, đợi hai mang cừu đến thì sẽ trao đổi tay đôi.
"Anh Triệu, cừu sống chúng thể mang ?" Triệu Diệp Thanh, khi đạt giao dịch vui vẻ, giấu nổi nụ mặt.
Anh Triệu lấy một cái bộ đàm: "Hai mạng nội bộ, nhưng bộ đàm chứ... Lần bao giờ đến? Đến lúc đó gọi , sẽ đón hai ."
Là một thương nhân lớn đây, giờ chỉ còn một cái kho năm mươi mét vuông như , thể thấy Triệu nộp lên bao nhiêu đồ vật. Bây giờ thể tìm cách mang hai con cừu , Triệu Diệp Thanh cũng lấy lạ.
Khi trở về nhà nghỉ thì trời tối, tiệm tạp hóa cũng đóng cửa.
Hai còn gì để mua ở tiệm tạp hóa nữa, chỉ định sáng mai sớm bán đồ còn ghé thăm cửa hàng thực phẩm và cửa hàng vật tư nông nghiệp.
Sáng sớm hôm , Mộc Hi cho tất cả hàng hóa của ngày hôm qua một chiếc bao tải rắn lớn, cái túi quá lớn nên chỉ chứa hơn một nửa gian.
Anh tùy tiện ăn mấy miếng lương khô mang theo hôm qua để lót , Mộc Hi vắt cái túi lên vai, đang định ngoài.
Tiếng gõ cửa "cốc cốc" vang lên.
Anh đặt cái túi xuống, chắn Triệu Diệp Thanh ở phía mở cửa.
Ở cửa là hai đàn ông mặc đồng phục đen, mặt nở nụ , thấy liền thẳng vấn đề:
"Mộc , Triệu tiểu thư, xin hỏi tiện chuyện một chút ? Lãnh đạo gặp hai vị."
Sắc mặt Triệu Diệp Thanh , hai họ vẫn chú ý ? Trên họ lợi lộc gì để khác lợi dụng?
Mộc Hi hề che giấu sự cau mày của , quả là một màn phô trương lớn.
Người đàn ông mặt nhận sự vui của hai , vội vàng giải thích: "Thất lễ , thực lãnh đạo ban đầu định trực tiếp đến, nhưng bất đắc dĩ công việc vướng chân, xin ."
Biết , lẽ nào từ chối?
Hai ngoan ngoãn lên một chiếc xe con màu đen.
Hướng là tòa nhà chính phủ mà Triệu Diệp Thanh tưởng tượng, mà dần dần về phía rìa thành phố.
Cảm giác như sắp đưa ngoài hoang dã để xử lý .
Người lái xe phía chính là gõ cửa, nhận sự bất an của hai nên : "Lãnh đạo đang chỉ đạo công việc ở khu vực trồng lương thực, thể rời . Còn hai cây nữa là tới nơi."
Sau vài khúc cua, chiếc xe vòng qua những tòa nhà cao tầng kiên cố và đổ nát của thành phố, tầm lập tức trở nên rộng mở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-trong-trot-giua-nui-sau-trong-ngay-tan-the/chuong-499.html.]
Khu đất Triệu Diệp Thanh rõ. Khi còn việc ở thành phố, cô từng đến nhà máy sữa ở ngoại ô đây để mua sữa tươi khi tự phô mai.
Những căn nhà nông thôn tự xây dựng hai bên đường giờ san bằng. Toàn bộ khu ngoại ô biến thành những cánh đồng bằng phẳng quy hoạch đấy.
Lúa và ngô vụ xuân lên những mầm xanh non. Dưới trời xanh mây trắng, những cánh đồng lương thực bằng phẳng, thẳng tắp hiện lên một màu xanh tươi mơn mởn.
Từ xa, họ thấy những nhân viên mặc đồng phục màu xanh đang việc cánh đồng. Trên bờ ruộng, một hàng mặc đồ đen đang trao đổi gì đó giữa các thửa ruộng, vô cùng nổi bật.
Xe dừng bên bờ ruộng cạnh đường.
Một nhóm tới, dẫn đầu đến xe thì hai tự mở cửa xe và bước đầu xe.
Không cần giới thiệu, dù là một cấp hiền hòa đến mấy, chỉ cần ở đó, khí chất toát đủ khiến thể phớt lờ.
Ông lão hơn bảy mươi tuổi, mái tóc bạc trắng như tuyết. Ông mặc bộ thường phục màu đen kiểu áo nút thắt, trông nho nhã và điềm đạm.
Gà Mái Leo Núi
Trên đường đến, hai điên cuồng suy đoán trong đầu, cuối cùng đến kết luận rằng việc gọi chắc liên quan gì đến mấy món đồ lặt vặt của họ. Chẳng lẽ lãnh đạo cũng hai con cừu ?
Làm gì lãnh đạo nào nhỏ nhen như .
Quả nhiên, khi dẫn một đoạn giữa các thửa ruộng, hai nắm rõ gần hết về sản lượng cây trồng, chủng loại cây trồng, và thời gian thu hoạch dự kiến của những cánh đồng .
Họ dẫn một căn nhà nhỏ giữa các thửa ruộng, nơi đây dùng để chứa đồ và là chỗ nghỉ chân tạm thời cho lao động.
Hai bộ ghế sofa gỗ cũ vây quanh một bàn kính cũng vẻ thời.
Khi mời xuống, trong phòng chỉ còn vài . Trước mặt hai là hai ly nước trắng. Thấy hai ý định cầm ly nước lên uống, ghế sofa đối diện quyết định thẳng vấn đề.
"Hahaha... Đừng căng thẳng, chúng chỉ hỏi vài câu thôi... Chiếc trực thăng hai cô lái đến từ ?"
Quả nhiên là .
Khi câu hỏi thốt , Triệu Diệp Thanh mới dám uống ly nước mặt . Cô cầm lên nhấp một ngụm, thấy Mộc Hi bên cạnh :
"Tự tìm đến tận cửa."
Anh tính toán trong lòng, chiếc trực thăng lẽ lọt tầm ngắm của chính quyền từ lâu .
Sau khi xong, ai trong những mặt tỏ quá bất ngờ. Người thanh niên cạnh ông lão đối diện chính là gõ cửa phòng hai . Anh gật đầu đầy thấu hiểu,
"Xem những gì cô học ở trường vẫn quên nhỉ?"
"Ông nhận ?"
Đối phương lắc đầu, hai liền hiểu . Xem trận nứt đất, thứ đều mất .
Trong thời đại thông tin, việc tra cứu thông tin của một quá dễ dàng. Có lẽ ngay khi hai đầu lái trực thăng xuất hiện gần đó, họ theo dõi.
Và ngay khoảnh khắc thẻ căn cước quét qua cổng, lẽ bộ thông tin từ nhỏ đến lớn của hai đặt bàn việc của ông lão mặt.
"Các ông chiếc máy bay đó?"
Triệu Diệp Thanh thẳng quanh co. Cô chuẩn cho tình huống nhất, ngay cả khi đồ lấy , hai cũng bất ngờ.
Nên là, cho đến thời điểm hiện tại, chuyện vẫn trong kế hoạch mà hai vạch tối qua.