Cuộc Sống Trồng Trọt Giữa Núi Sâu Trong Ngày Tận Thế - Chương 505: Tin tưởng ---

Cập nhật lúc: 2025-11-24 01:22:28
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Có ạ, còn chỉ là một ít đồ rừng thôi, măng, nấm, rau dại các loại."

Bà lão cũng đổi một ít lông cừu về găng tay nhung. Găng tay từ lông động vật ấm áp cồng kềnh, bên ngoài may thêm lớp vải chống thấm, mùa đông việc cũng thể đeo.

dùng mang thành phố buổi sáng nhưng đổi để đổi lấy một túi lông cừu.

Triệu Diệp Thanh thấy thì mắt sáng rực. Nhiều năm , cuối cùng cô cũng thấy , hơn nữa còn là mộc do nông dân , đắng hơn loại bán thị trường.

Vị xanh đắng chát ngọt hậu, chỉ nghĩ đến hương vị đó thôi cũng đủ khiến cô nuốt nước bọt.

Một túi nhỏ đổi lấy một túi lông cừu đủ găng tay, bà lão cảm thấy hời lớn, còn mời hai về nhà ăn cơm: "Chúng giống trong thành, thể ngoài ở. Tối nay là về nhà ăn cơm và ngủ nhé? Không xa , ngay ngọn núi bên cạnh ."

Các ngọn núi gần đây cũng đều sự giám sát của chính quyền. Ban đầu, những dân núi gần đó cũng từng các tổ chức phản động quấy rối, khi chính quyền bảo vệ thì họ hết lòng cung cấp các loại lương thực và rau củ cho thành phố, tất nhiên là trả công.

Bà lão : "Nhà trồng gia vị cho thành phố, một mảnh nhỏ trồng tiêu và hạt tiêu, lát nữa lấy cho hai một ít nhé? mang bán nhé, đó là vi phạm quy định đấy."

Hai chỉ tối nay hẹn ăn cơm , ánh mắt tiếc nuối của bà lão, họ đẩy xe chợ nhỏ.

Hai mỗi đến đều trùng dịp cuối tuần, hôm nay là thứ Bảy, lượng đông bằng Chủ Nhật, nhưng cũng ít.

Măng tre, nấm các loại bày bán đều hết khá nhanh.

Hai cũng quên gọi nhóc mượn xe ba gác đến, bé còn mang theo nấm để hầm gà cho họ nữa.

Cậu nhóc đang ở gần đó, vài phút chạy đến, nhận lấy nấm rằng nhét hai đồng tiền tay hai .

Đến tối, Trợ lý liên lạc với hai tan , tiện đường cùng về ăn cơm.

Gà Mái Leo Núi

Hai đổi gần hết hàng hóa mang theo, những vật phẩm đổi đều cất lên trực thăng. Trợ lý hai đang ở sân bay trực thăng liền lái xe đến đón họ về nhà.

Đến khách đương nhiên mang theo quà, thể tay đến. Hai lấy những món quà chuẩn sẵn từ máy bay xuống.

Lần họ mang theo cả một hộp bơ, một bình lớn sữa, phô mai tự và bột mì xay tươi.

Lần Trợ lý mời ăn cơm, còn nhắc đến vợ là một thợ bánh, nên Triệu Diệp Thanh chuẩn một hộp lớn, đựng tất cả những thứ thể dùng để bánh.

Cho đến khi xuống xe nhà, thấy vợ của Trợ lý, một phụ nữ trông dịu dàng, hơn ba mươi tuổi. Thấy Triệu Diệp Thanh liền nhiệt tình bảo họ giày. Sau khi cô giày xong, cô liền bảo Mộc Hi mở hộp .

Bên trong là những thứ cô thể dùng đến, vợ của Trợ lý chỉ liếc mắt một cái đỏ hoe, liên tục cảm ơn: "Lần về mang theo sữa và bơ, còn mang nhiều thế , thật lòng quá."

Có lẽ vì thấy đỏ mắt ngại ngùng, đợi Triệu Diệp Thanh đáp lời vội vàng thêm: "Rửa tay , lát nữa là thể ăn cơm ."

Trợ lý an ủi vợ , hai với ánh mắt chân thành hơn vài phần.

Triệu Diệp Thanh liếc chiếc bàn ăn xa, đó bày năm bộ bát đũa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-trong-trot-giua-nui-sau-trong-ngay-tan-the/chuong-505-tin-tuong.html.]

lộ vẻ gì, quét mắt quanh một lượt, thấy đồ dùng của trẻ con, lúc mới hỏi: "Còn khách khác nữa ?"

Trợ lý bí hiểm: "Lát nữa cô sẽ ."

Trong bếp, bếp vẫn còn một món ăn lớn chuẩn lò, ba liền trò chuyện trong phòng khách.

Họ về kế hoạch phát triển của thành phố, và những thông tin hai ứng dụng tin tức điện thoại, tìm hiểu về các chính sách và tiến độ sản xuất hiện tại.

Nghe mỏ dầu gần đó khai thác trở , sử dụng các thiết khai thác sẵn, đồ dùng sẵn nên gì khó khăn.

Nguồn thu kinh tế quan trọng của thành phố khá minh bạch, các tổ chức phản động cũng điều đó, nên mới vội vàng chiếm đoạt các tài nguyên xung quanh, tức là mỏ đất hiếm đó.

Vô tình cố ý, Mộc Hi lái câu chuyện sang mỏ đất hiếm, lộ vài phần lo lắng.

Trợ lý là thế nào, xong liền hiểu ý Mộc Hi, kiểu quan cách, thẳng thắn : " cũng giấu giếm gì, thực lãnh đạo thành phố hai gia nhập đội chống cái ác của chúng ."

Ánh mắt trực diện và chân thành, còn mang theo chút bi thương giấu kín: "Thật lòng mà , thực thành phố bây giờ thiếu nhất."

Nhiều năm thời tiết khắc nghiệt và lòng hiểm độc, cả những tái thiết sản xuất lẫn những chiến sĩ bảo vệ hòa bình an đều hy sinh quá nhiều. Bây giờ trong đội ngũ thì thì lẫn lộn, nhiều đủ mười tám tuổi trưởng thành gia nhập đội ngũ.

Họ từ nhỏ trực tiếp trải qua khổ nạn, nhiều trưởng thành gia nhập các đội ngũ khác , cống hiến học tập, giống như thời kỳ đầu thành lập đất nước.

dù là , vẫn đủ.

Muốn núi tranh giành tài nguyên, tìm hiểu rõ núi nhất, thể chất đạt yêu cầu, nhất là thể phối hợp với đội ngũ để thực hiện công tác chống cái ác.

Hồ sơ của Mộc Hi từ lúc thành phố kiểm tra an ninh đặt bàn việc của lãnh đạo hệ thống phòng vệ.

Sinh viên cảnh sát, buộc thôi học vì lầm, lớn lên ở trong núi từ nhỏ.

Sau khi quan sát và tìm hiểu thêm, sống yên trong núi nhiều năm Địa Liệt, còn thể tự học lái trực thăng.

Lãnh đạo lệnh chiêu mộ , Trợ lý khổ:

"Nhận ân huệ thì khó mà cứng rắn, về mặt cá nhân cũng thể cho hai tin tức. Tuy nhiên, xét từ nhiều khía cạnh, chúng đều mong hai hãy suy nghĩ kỹ, đặc biệt là việc cũng liên quan đến sự an của hai ."

Hai đều gì, đây từng nghĩ đến việc bắt lính, nhưng hình thức bắt vẫn hơn nhiều so với dự kiến.

phù hợp yêu cầu đến mấy, thì việc vẫn quá đột ngột. Để họ thành phố bán đồ thì lạ, nhưng từ việc cấp danh sách trắng cho trực thăng của hai , cho đến việc chiêu mộ họ đội ngũ bây giờ, sự tin tưởng đến một cách khó hiểu.

Triệu Diệp Thanh hỏi câu hỏi vẫn luôn khiến cô băn khoăn:

"Tại các tin tưởng chúng đến ?"

 

Loading...