Cuộc Sống Trồng Trọt Giữa Núi Sâu Trong Ngày Tận Thế - Chương 536

Cập nhật lúc: 2025-11-24 12:42:49
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Diệp Thanh

“Đừng động đậy, em .”

Gà Mái Leo Núi

Tay Mộc Hi vẫn đang nắm cổ tay cô. Trong đêm hè, da thịt chạm khiến nhiệt độ cơ thể tăng lên gấp bội.

Nóng ẩm ướt át.

Đến nỗi khi da thịt buông , cảm giác mát lạnh càng rõ rệt.

Khi lòng bàn tay Mộc Hi rời khỏi cổ tay Triệu Diệp Thanh, bụi cỏ xung quanh tiếng của Mộc Hi giật , từng đốm sáng lấp lánh bay từ trong đó.

Rừng núi tĩnh lặng trong đêm dòng sáng đ.á.n.h thức, ánh sáng dịu dàng như khoác lên cỏ cây một tấm màn lụa mỏng manh bằng ánh sáng.

Triệu Diệp Thanh sững sờ, cảnh tượng như mơ như ảo thu hút, bước chân vô thức nhích về phía một bước.

Ngay lập tức giật tất cả đom đóm trong bụi cỏ, ánh vàng xanh chiếu sáng rực rỡ xung quanh. Cô mở to mắt kéo vạt áo Mộc Hi, háo hức chia sẻ tâm trạng lúc với .

tay nắm hụt, đầu

Người đàn ông phía quỳ một gối xuống, tay nâng một chiếc nhẫn. Vẻ mặt căng thẳng như đang thực hiện một nhiệm vụ sinh tử, kỹ cánh tay đang cầm nhẫn còn run rẩy.

Anh : “Anh em ý định gì về việc đổi mối quan hệ, bởi vì đối với em, ngày hôm nay cũng chẳng khác gì, nhưng khoảnh khắc , hình dung từ mấy năm ...”

Triệu Diệp Thanh cảm thấy cổ họng dần nghẹn ứ đến nên lời. Cô quả thực từ nhỏ cảm thấy quan hệ hôn nhân là một điều gì đó quá đảm bảo. Giống như cha cô, quan hệ hôn nhân và cả cô, nhưng sự oán hận khi chia tay còn nồng đậm hơn cả tình yêu ban đầu.

“Khi mới trở về, để mối quan hệ của chúng trở nên thiết như xưa, nên cố ý chuyện gay gắt, giống như lúc chúng còn bé. Sau em đào rượu của ông, ôm rượu lúc đó mới thực sự hiểu sự bất an và buồn bã trong lòng em.

Sau em đồng ý ở bên , một thời gian dài đều ở trong trạng thái cực kỳ thật, còn thật hơn cả khi t.h.ả.m họa đất nứt xảy ......

Anh hy vọng em mỗi ngày đều vui vẻ. Trước khi đất nứt tìm em, lúc đó cuộc sống của rối như tơ vò, nghĩ rằng em sống , xuất hiện cũng quan trọng. Mãi đến khi đất nứt, em một trong núi... lẽ ti tiện, nhưng khoảnh khắc đó , cơ hội của đến .”

Triệu Diệp Thanh bao giờ cảm thấy ánh kim loại màu trắng lạnh rực rỡ đến thế, rực rỡ hơn tất cả ánh trong núi rừng.

“Anh giỏi diễn đạt, nên nhờ mấy giúp nghĩ xem khoảnh khắc nên gì. Mọi đều đưa ít ý tưởng, bản nháp cũng dày cả xấp... bà cụ , cần hỏi họ, đến khoảnh khắc đó sẽ gì, bây giờ xem , quả nhiên gừng càng già càng cay.

tấm lòng chân thành lâu dài quý giá hơn sự lãng mạn... dành cho em cả chân thành và lãng mạn.”

Mộc Hi giơ tay lên nắm lấy bàn tay đang cầm nhẫn run rẩy của , vẻ mặt bực bội, như thể đang giận bản tự nhiên lúc quan trọng. Hít sâu một để định tay xong, ánh mắt Triệu Diệp Thanh trở nên kiên định,

“Em nguyện ý cho một cơ hội lâu dài ?”

Triệu Diệp Thanh nhớ gật đầu như thế nào, đưa tay để chiếc nhẫn ấm cơ thể nóng bỏng đeo ngón tay , ôm một vòng tay ấm áp...

Đầu óc cô biến thành một đống hỗn độn, nụ và nước mắt đều là niềm hạnh phúc.

Lễ cầu hôn của Mộc Hi sự chứng kiến của bốn vị cụ già kết thúc hảo. Khi hai ngoài sân, khóe môi vẫn hạ xuống, đương nhiên khóe môi Triệu Diệp Thanh cũng .

Giờ phút thật sự chút hương vị của những ngày đầu mới yêu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-trong-trot-giua-nui-sau-trong-ngay-tan-the/chuong-536.html.]

Không hiểu còn ngại ngùng.

Mộc Hi thấy cô ngại, bèn mở lời : “Tối nay em ngủ ở ? Bên cũng trải giường xong .”

Nói đến đây, Triệu Diệp Thanh mới hiểu sự kỳ lạ của hai ngày nay.

“Vậy là hôm qua đội trưởng tìm thành là lừa em? Vậy là sáng nay về với vẻ mặt mệt mỏi và hai quầng thâm mắt to đùng, hôm qua bận rộn cả ngày ở Mai Sơn ? Hôm nay sinh nhật cũng là lừa em?”

Mộc Hi lập tức giải thích: “Anh lừa em! Đội trưởng đúng là tìm , chỉ là nhờ giúp nhẫn, xong mới tìm . Đến Mai Sơn cũng lừa em, chỉ thành chứ tối qua ngủ ở trong thành. Sinh nhật cũng là em tự suy diễn ...”

Triệu Diệp Thanh sững , nghĩ kỹ hình như đúng là như . Người đúng là lừa cô, chỉ là thấy cô hiểu lầm nhưng giải thích, chả trách ấp úng.

Vừa nghĩ đến việc chuẩn những thứ , khóe môi cô nén nụ .

“Tối nay cứ ở đây , dù thì ở nhà những thứ cần cho ăn cũng cho ăn hết , mai hãy về.”

Triệu Diệp Thanh lên lầu, đẩy cánh cửa phòng mà mấy năm nay cô từng mở. Bất ngờ là bên trong hề mùi lạ, còn thoang thoảng hương thơm nhẹ nhàng. Đầu giường một chuỗi đèn hạt nhỏ, Mộc Hi tới bật lên, đèn hạt sáng lên ánh sáng vàng ấm dịu nhẹ, chiếu rọi lên bộ chăn ga gối đệm bốn món mới giường, màu vàng sữa viền ren, nữ tính.

Mộc Hi hắng giọng: “Chăn ga gối đệm là chị họ chọn, hương liệu là các chị dâu mang đến, đèn hạt là Phùng Lập Hiên chọn. Cậu bà cụ kể một câu chuyện, cảm động đến nỗi nước mắt nước mũi tèm lem, rằng chọn một loại ánh sáng giống như đom đóm.”

Triệu Diệp Thanh cong mắt, khóe mắt đỏ hoe, trong sắp xếp tối nay quá nhiều tâm ý và lời chúc phúc của .

"Trước đây còn một chồng bản thảo nhưng dùng đến ? Mau đưa xem, với cả bà cụ kể chuyện gì ?"

Mộc Hi mở ngăn kéo tủ đầu giường, lấy một chồng giấy trắng, mỗi tờ đều chi chít chữ tay màu đen. Anh đưa cho Triệu Diệp Thanh mà nắm lấy tay cô, bên giường giơ tay lau những giọt nước mắt chực trào của cô khi thấy những bản thảo chứa đựng đầy tâm ý đó, :

"Anh dùng những bản thảo của , nhưng bà cụ tặng một tập thơ tay, là do bà nội em để năm xưa. Bà cụ là một dịu dàng và lãng mạn, trong đó một đoạn thơ thấy hợp với em nên học thuộc:

'Em thành sự sinh tồn của ,

Em thắp sáng ngọn đèn của chính ;

Tất cả những gì em đều là của em,

Em nợ ân nghĩa với bất kỳ ai;

Em chỉ đơn thuần tuân theo,

Sức mạnh nội tại của .

Em phá tan xiềng xích của bóng tối,

Em nhỏ bé, nhưng hề nhỏ nhen,

Bởi vì tất cả ánh sáng trong vũ trụ,

Đều là của em...'

Bà cụ , đây là nguồn gốc tên của em, đom đóm còn gọi là Chiếu Dạ Thanh, chúng là một loài sinh vật sống trong rừng nguyên sinh, giống như em khi mới trở về Mai Sơn ... Lần đầu với bà cụ rằng cầu hôn, nhưng sợ em vẫn còn khúc mắc trong lòng. Bà cụ bảo với em rằng, cuộc đời con cũng ngắn ngủi như đom đóm, gì sánh bằng việc bản vui vẻ. Cho dù chuyện gì xảy , phía vẫn còn các bà."

 

Loading...