Khúc Kha a một tiếng, đáp: “Không ngờ nhân duyên của còn khá .”
Túc Bạch liếc mắt cổ quái Khúc Kha một cái, sự chân thành phát từ nội tâm hỏi: “Em thấy là nhân duyên ?”
Khúc Kha tạm dừng một giây! Chần chờ!
Cô trầm mặc một lát, ngẩng đầu trả lời: “Hình như .”
Mọi xem, hiện thực chính là tàn khốc như đấy, chút lời luôn chẳng hề xuôi tai.
Khúc Kha cũng chỉ oán trách, cô hỏi luôn: “Một khi như thì cho mượn xe?”
Túc Bạch: “Lê quản lý vì luôn khen ngợi em?”
Khúc Kha búng tay một cái, : “Hiểu .”
Xem chuyện phiền toái!
Cô mang theo ý : “Vậy thôi.”
Túc Bạch khởi động xe, Lam tiểu thư ở lầu một, qua cửa sổ thấy Túc Bạch đưa Khúc Kha lên xe, xe rời , chị ôm cánh tay bên cửa sổ cảm khái: “Thoạt cũng khá xứng đôi đấy.”
Mẹ Hứa chị, tán thành. Bà : “Dì thấy , dì chẳng thấy giữa hai họ một chút ái nào, thể gọi là một đôi ? Lại tên nhãi Túc Bạch xứng với Tiểu Cao nhà chúng .”
Bà bằng tuổi , đối với mấy chuyện như lành nghề nhất, đôi mắt bà thể so với bóng đèn đấy, sáng chói, rõ, chuẩn xác luôn.
Nam giới và nữ giới chút ngượng ngùng, mập mờ, chút tình ý thì mới thể tiếp cùng .
là hai là thật là ―― !
Dù một chút thì thật sự là một đôi thì đám phụ nữ trong khu sớm , gì thằng nhóc trưởng thành nhà ai cọ cơm con gái nhà ? Con gái nhà còn lớn ở nhà . Như càng khó cận.
Chắc chắn phát tia lửa nào.
Nếu lâu .
Mẹ Hứa lắc đầu: “Bọn họ hợp.”
Lam tiểu thư mỉm : “Vậy dì thấy Tiểu Cao với ai thì ?”
Mẹ Hứa chau mày vuốt trán suy nghĩ, trong nhất thời gì. Không thể chứ Tiểu Cao hợp với ai? Cẩn thận nghĩ chỉ thấy hít thở thông. Bởi vì bà thật sự thấy ai hợp với con bé cả.
Cứ như trời sinh những gã đàn ông xung quanh ai xứng với con bé hết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-tuoi-dep/chuong-265.html.]
Bà nghiêm túc: “Xem kỹ , dì thấy con bé tuổi vẫn còn nhỏ, cần sốt ruột.”
Lam tiểu thư bật , : “ thấy trong mắt dì chẳng ai xứng với Tiểu Cao cả.”
Lời đúng suy nghĩ trong lòng Hứa, Hứa nghiêm túc gật đầu: “Nói thế cũng sai, Tiểu Cao tài hoa đầy , tùy tiện tìm một gã đàn ông? Mấy tên đàn ông thối đó xứng với con bé? Lại con bé vẫn còn đang tuổi thanh xuân, nếu may lừa thì thế nào bây giờ? Không , dì nhất định nhỏ với con bé, nhắc con bé đề phòng cẩn thận mới .”
Mẹ Hứa thấy rầu thúi ruột.
Lam tiểu thư: “Làm gì ai hại con bé, dì nghĩ nhiều .”
Hai đang lảm nhảm về Khúc Kha, Khúc Kha lúc cũng đang về Lam tiểu thư.
Cô : “Anh thấy em trang điểm khá nhỉ? Lam tiểu thư giúp em trang điểm đấy. Thật kỹ thuật của em cũng nhưng giúp dĩ nhiên càng tuyệt hơn.”
Khúc Kha đến gần kính chiếu hậu, kỹ lớp trang điểm mặt , vẻ vô cùng thưởng thức: “Ai nha nha, thế nhỉ?”
Túc Bạch nghiêng đầu liếc cô một cái, khen: “Quả thực .”
Không ai thích lời , Khúc Kha lập tức hứng khởi, giọng mềm nhũn: “Coi như chút ánh mắt, ai nha nha, đúng là một tiểu tiên nữ.”
Túc Bạch: “……” Lời cũng cách nào đáp .
Xe nhanh chóng đến nơi tổ chức tiệc tối, Túc Bạch dừng xe, hai cùng xuống xe.
Hai còn hội trường thấy khách khứa , phần lớn đều là khách nữ kéo khách nam yểu điệu trong. Túc Bạch về phía Khúc Kha, Khúc Kha tiến lên một bước, vòng tay qua tay Túc Bạch.
Túc Bạch trầm mặc.
Khúc Kha: “Đi nào.”
Người thoạt chút kinh nghiệm nào thế?
Cô , : “Nhập gia tùy tục a.”
Quả thực là nhập gia tùy tục. Khúc Kha kéo Túc Bạch lên cầu thang, kể tiền chuẩn yến hội khác, chỗ nào cũng lộ vẻ xa hoa. Khúc Kha cũng từng tham gia ít tiệc rượu trao giải mà vẫn cảm khái, nơi trang hoàng quá xa hoa, quả thực kém chút nào so với thời hiện đại.
Thậm chí thể , chỉ hơn chứ kém.
Thảm đỏ trải bậc thang hoa lệ, cửa vàng sang trọng, còn nhiều chỗ khác đều ánh lên vẻ xa hoa.
Khúc Kha thấy thẩm mỹ thời thật thú vị. Không ít cô gái trang điểm xong cứ cảm thấy nơi quê mùa, thấy tục khí, chỉ sợ cảnh xung quanh ảnh hưởng đến hình tượng cao khiết của , nơi nơi chốn chốn chú ý đến vẻ ngoài thanh nhã nhiễm chút bụi trần.
Thế nhưng cảnh bên ngoài như , sơn son vàng, chỉ hận thể nơi vô cùng phú quý.