“Lam tiểu thư, chị cứ đổi , em xem chắc năm nay em đổi nữa , chỉ hi vọng sang năm thôi.” Khúc Kha như thế.
Lam tiểu thư: “Vậy cũng . Chị tự đổi .”
Chị thật cũng cách đổi như thế nào cho Khúc Kha , dù năm nay Khúc Kha cũng đổi , cũng vô ích. Ai sang năm cách còn thể dùng . Hai thương lượng xong chuyện chính, Khúc Kha: “Em đun chút nước.”
Bọn cô chuyện lúc Vương ở đây, Vương và Hứa rủ ngoài mua thức ăn.
Lam Thải Điệp Khúc Kha dậy, đột nhiên cảm khái: “Sao chị thấy hình như em cao lên khá nhiều nhỉ?”
Bọn cô ngày nào cũng gặp nên chẳng cảm thấy đổi gì.
Bây giờ đột nhiên cô đang lên, Lam tiểu thư bỗng thấy khác.
Khúc Kha : “Em vẫn đang trong thời kỳ phát triển chiều cao mà, em vẫn còn là trẻ con đấy.”
Nói như , thật là giả.
Lam tiểu thư: “Vậy cũng , năm nay em bao nhiêu tuổi ?”
Khúc Kha nghĩ, gần đây ai cũng hỏi bao nhiêu tuổi thế, điều cô vẫn mỉm trả lời: “Mười bảy.”
Nói đến tuổi, Khúc Kha nhớ đến chuyện mấy ngày đó, nhịn mà nở nụ . Cô đột nhiên rộ lên khiến Lam Thải Điệp chút ngơ ngác, tò mò hỏi: “Em gì thế?”
Khúc Kha nghiêng đầu, dựa sô pha : “Mấy ngày đây, em còn tự quên luôn tuổi của .”
Lam Thải Điệp: “!!!”
Khúc Kha nghịch ngợm gõ gõ mặt ghế sô pha, khanh khách: “Đại khái gần đây bận rộn chuyển nhà thêm hết việc đến việc , em bận đến mức đầu óc cuồng, thậm chí còn vẫn luôn nghĩ đang 16 tuổi. Ngày đó bác gì ý nhỉ, bác gì ở lầu 2 hỏi trai em bao nhiêu tuổi, tìm vợ tương lai , em thuận miệng luôn 16 tuổi. Vừa xong thì Tiểu Đông và Tiểu Bắc động tác nhất trí em cứ như em là đứa ngốc . Mất một lúc em mới phát hiện , giờ mùa hè , sang năm mới từ lâu, em cũng hơn 17 tuổi mà còn nghĩ mới 16. Quả là càng lớn thì đầu óc càng nhỏ .”
Cô cái khiến cho Lam Thải Điệp ngừng. Chị : “Chúng tuổi càng lớn thì càng hận thể thu nhỏ tuổi , em bằng tuổi vẫn coi như ít đấy, báo thế nào cũng .”
Khúc Kha kiều thanh: “Thế mới là hồ đồ ó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoc-song-tuoi-dep/chuong-335.html.]
Lam Thải Điệp lợi hại, ngửa tới ngửa lui, : “Chị thấy do ngày thường em bận quá, mệt nên quên thôi.”
Khúc Kha buông tay, xoay phòng bếp đun nước, chẳng bao lâu bảo: “Tuy mười bảy nhưng em hy vọng bản cao hơn một chút”
Lam Thải Điệp: “Vóc dáng em thấp.”
Khúc Kha mới mười bảy, chiều cao 1.65m, coi là thấp.
“Cao bằng , cao quá cũng .”
Tuy đàn ông đều xem mặt nhưng nếu vóc dáng quá cao khi cùng sẽ hợp. Chắc hẳn chẳng tên đàn ông nào thích mang một cô gái cao hơn quá nhiều ngoài? Nhìn thế nào cũng sẽ chút khó coi.
Lam Thải Điệp: “Em cũng nhỏ nữa, chuyện hôn nhân của em với trai em, nghĩ tới ?”
Tuổi cũng thể bàn chuyện cưới hỏi.
Khúc Kha bình tĩnh: “Tạm thời ạ.” Cô khanh khách, : “Em mới 17 tuổi thôi, rõ ràng vẫn còn nhỏ. Em định chờ thêm mấy năm nữa mới . Hơn nữa em thấy đàn ông cũng đáng tin.”
Lam Thải Điệp nhịn bật , một nụ mà thể ngừng .
Khúc Kha chớp mắt, lẳng lặng Lam Thải Điệp, vô tội : “Chị gì thế?”
Lam Thải Điệp rốt cuộc đủ mới : “Em chỉ là một bé gái mới bằng mấy tuổi thì gì mà đàn ông đáng tin ? Em học ở chỗ nào đó?”
Khúc Kha sâu kín liếc mắt Lam tiểu thư một cái, đáp lời: “Chưa ăn thịt heo cũng thấy heo chạy, em trai nhà em đều cần chăm sóc, em thể cưới chồng còn mang theo em nhà chứ? Vậy chẳng liên lụy đến khác ? Mà nếu mang theo hai họ em yên lòng. Cách nào cũng thì bằng lui một bước. Em sẽ định sinh hoạt với hai họ, qua vài năm nữa thì tính .”
Khúc Kha nhiều chuyện thể .
Nếu ở thời hiện đại chắc sẽ nhiều cô ngớ ngẩn, việc gì chăm sóc em nhà .
Thế nhưng trong lòng cô tự hiểu rõ, bối cảnh thời đại khác thì thể dùng chung một suy nghĩ, cùng một cách . Trong thời đại hỗn loạn như hiện nay chỉ Tiểu Đông và Tiểu Bắc mới đồng lòng với cô, theo những gì cô , thậm chí còn vượt qua danh nghĩa 'tình yêu' của vô đàn ông.
Đồng thời nếu cô chỉ một , tiền tiêu thoải mái hơn thật nhưng cuộc sống sẽ vui vẻ, dễ chịu như hiện tại. Bởi vì thời đại luôn nhiều ác ý với những cô gái độc tuổi còn trẻ. Bây giờ thêm Tiểu Đông và Tiểu Bắc thì khác. Kể cả hai lớn nhưng hiệu quả bộc lộ rõ ràng.