Cũng . Lý Tư Tư tính tình mềm yếu,  yêu , chỗ nào cũng lấy lòng ,   bao giờ thấy biểu cảm nào khác ngoài nụ  dịu dàng của cô  ?
  , giọng điệu bình tĩnh mà xa cách : "Lục , giữa  và , chỉ còn hơn một tháng quan hệ hôn nhân nữa thôi.    ngoài kiếm kế sinh nhai, chẳng lẽ chờ lấy một trăm triệu tiền cấp dưỡng của   sống một cuộc đời hoang phí ?"
"Cô  thể đầu tư  những thứ khác."
" chỉ thích đầu tư cho bạn  thôi."  lắc đầu,  , : "  đảm bảo, trong hơn một tháng quan hệ hôn nhân còn ,  sẽ   mặt nữa, sẽ   Lục  mất mặt, như   ?"
Anh : "Nếu     thì ?"
"Không  cũng  !   còn là Lý Tư Tư của   nữa,  thể lấy sở thích của Lục  để ràng buộc bản ."   dậy,  về phía cầu thang, chuẩn  lên lầu.
Giọng  của Lục Lệ Đình vang lên từ phía : "Cô  sợ  khóa thẻ kim cương của cô  ?"
Bước chân  khựng ,     , : "Đó là thẻ của , tùy  thôi. Mặc dù chúng  đôi bên cùng  lợi, nhưng  tiêu tiền của  cũng   là chuyện đương nhiên, yên tâm thoải mái gì. Lục ,  tiền   tiêu của ,    sẽ trả  cả vốn lẫn lãi cho ."
"Lý Tư Tư." Anh  đầu , dùng một ánh mắt đặc biệt xa lạ,   chằm chằm một lúc lâu,  đó,  : "Cô thật sự   đổi."
Nói xong,   dậy rời .
Lần gặp  Lục Lệ Đình  là nửa tháng ,  dịp mừng thọ 80 tuổi của Lục lão gia tử.
Trong  thời gian ,   hề khóa thẻ kim cương mà  đang dùng.
Phải  rằng,   vẫn  chút khí chất.
Bá đạo, ngông cuồng, nhưng  đến mức khiến   ghét.
Người kính  một thước,  kính  một trượng.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
 và  gặp  , chung sống vẫn khá hòa hợp.
Lục Lệ Đình lái xe đến đón  tới nhà cũ của Lục gia,  đường  với : "Hôm nay, chủ yếu là  ông nội vui."
"Hiểu . Bất kể ông nội  gì, em đều thuận theo ý ông, nhất định dỗ cho ông cụ  vui vẻ!"
Lục Lệ Đình hài lòng gật đầu.
Lão gia tử  thích phô trương, tiệc mừng thọ chỉ  vài  bạn bè  thiết lâu năm của ông, và ba năm  bạn chí cốt của Lục Lệ Đình cùng đến chúc thọ ông.
Người nhà  đều ở thành phố khác xa xôi,   mặt.
Trên bàn ăn, vì đều là  quen , nên bớt khách sáo, thêm phần thoải mái,      ,  khí vui vẻ hòa thuận.
Lão gia tử   và Lục Lệ Đình, : "Hai đứa kết hôn nửa năm , còn định để ông già  đợi đến bao giờ mới  bế cháu vàng cháu bạc đây?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuoi-truoc-yeu-sau/chuong-4.html.]
Chủ đề lập tức chuyển sang màn giục đẻ.
 và Lục Lệ Đình ăn ý  .
Ánh mắt  đầy ẩn ý.
 lập tức hiểu ý,  đáp: "Ôi, ông nội, yêu cầu của ông thấp thật đấy! Tuy   sinh bảy tám đứa, nhưng với  tài giỏi như Lục tổng nhà , gia nghiệp lớn thế , ít nhất cũng  sinh ba năm đứa mới gánh vác  trọng trách gia tộc chứ ạ! Đến lúc đó, mấy đứa cháu trai cháu gái vây quanh ông đòi lì xì, ông   tiếc tiền  đấy!"
"Haha, ! Cứ sinh ba năm đứa!" Lão gia tử hài lòng  lớn, : "Hai đứa  cố gắng thêm chút nữa, năm nay nhất định   tin vui!"
"Đó là chắc chắn ! Chúng cháu nhất định sẽ   ông thất vọng  ạ!"  dỗ cho lão gia tử vui đến mức   khép  miệng.
Cười c.h.ế.t mất!
Hai mươi ngày nữa thôi,  và cháu trai ông  sẽ ly hôn , ông cụ  mà bế  chắt mới lạ!
 đến cả  già cũng lừa, thật là tội  quá...
"Lệ Đình, cứ  vợ cháu mãi thế  gì?" Lục lão gia tử ,  sang hỏi nó: "Có   hài lòng chuyện nó  sinh ba năm đứa ?"
"Không   ạ." Đối diện với ông nội Lục, Lục Lệ Đình thoáng , : "Cứ chiều theo ý cô , cô  bảo sinh ba năm đứa thì cứ sinh ba năm đứa thôi ạ."
Nghe thế,   sang Lục Lệ Đình, bắt gặp  cũng đang   chằm chằm.
Ánh mắt  chẳng hề tỏ vẻ khó chịu, cũng chẳng giống đang giận.
Nó sâu thẳm, bí ẩn như lỗ đen giữa vũ trụ bao la, chỉ cần  thêm vài giây là  thể  cuốn , chìm đắm, nhấn chìm  ...
 vội thu  ánh .
Chuẩn ánh mắt , Lục tổng đúng là  đàn ông   thể nào đoán nổi.
Trong tiệc mừng thọ,   uống vài ly.
Ông nội Lục  cho  uống, bảo  đây   bao giờ động đến rượu , học   thói  .
Lời   nhắc nhở .
   Lý Tư Tư.
Và trong mắt họ,  cũng  còn là Lý Tư Tư của ngày xưa nữa.
Nhân lúc  khí đang vui,   vài chén.
Rượu  bàn tiệc đúng là loại hảo hạng, nhưng cũng thuộc dạng dễ ngấm.