Cuốn Vương Ở Thập Niên 60[ Mang Theo Một Xe Vật Tư Nuôi Gia Đình Ở Thập Niên 60] - Chương 43:------
Cập nhật lúc: 2025-12-24 00:20:38
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tuy nhiên cô ép buộc. Xuyên đến thời đại , ít nhất 17-18 năm tới sẽ môi trường thể thao chuyên nghiệp nào cả. Vốn dĩ cho A Cẩm tập bơi lội cũng chỉ vì con bé thích, cô từng nghĩ sẽ bắt con luyện thành tích gì ghê gớm, chẳng qua huấn luyện viên cũ thấy con tố chất nên mới cho tập chuyên sâu thôi.
Về khoản tập luyện, A Cẩm cũng tự giác.
Dù ở đây mấy tháng, nhưng thực tế A Cẩm hiểu khái niệm xuyên . Con bé vẫn đinh ninh đây là quê nhà, đợi hết nghỉ hè sẽ trường học, tiếp tục lịch trình bơi 3000 mét mỗi ngày. Vì thế con bé tập luyện nghiêm túc, chỉ là nhớ bạn bè, nhiều hỏi Hứa Minh Nguyệt bao giờ mới về nhà.
"Nghỉ hè bao giờ mới hết hả , con chơi ở đây chán lắm !" A Cẩm thở dài, thấy quê chẳng gì vui, nhà vệ sinh thì hôi rình!
Nhà vệ sinh của Hứa Minh Nguyệt chắc chắn là xịn nhất cái thôn . Không chỉ thiết xả nước thủ công, cô còn nắp đậy bằng gỗ tay cầm, dùng xong đậy để tránh giòi bọ bò .
điều đó vẫn khiến cô bé thành phố từ trong trứng nước như A Cẩm thấy khó chịu.
Còn về chuyện tại nghỉ hè lạnh thế, trong khi kỳ nghỉ đông đưa Tam Á nóng, con bé cũng thắc mắc. Có lẽ trong cái đầu non nớt của nó, những chuyện đều bình thường cả thôi.
* Công việc ghi công điểm với ai cũng dễ dàng, trừ Hứa Minh Nguyệt.
Trước đây Hứa Minh Nguyệt sống khép kín, lên núi đốn củi thì ru rú trong nhà, trong thôn ít gặp cô nên cũng chẳng cớ mà .
từ khi cô viên chức ghi công điểm, xuất hiện thường xuyên ở bãi sông để giám sát, lời tiếng bắt đầu nhiều lên.
Nhiều thấy cô là phụ nữ chồng bỏ, liền công khai bãi sông, lót đòn gánh mông, cợt trêu ghẹo: "Đại Lan Tử, cô bỏ mấy tháng , tính tìm khác ? ông chú họ, thật thà chịu khó, 40 tuổi vẫn vợ. Cô gả sang đấy, ổng chắc chắn coi con gái cô như con đẻ. Rồi cô đẻ cho ổng hai thằng cu béo mập, đảm bảo đuổi về nữa !"
Lời đầy hàm ý châm chọc chuyện cô chồng bỏ, dùng lời lẽ để hạ thấp cô.
Kế hoạch ban đầu của Hứa Minh Nguyệt là sống khiêm tốn, vô hình qua hết mười mấy năm gian khó .
tính nóng như lửa của cô thì nhịn nổi nữa . Cô dừng bút, đốp ngay: " thấy trông giống thằng cu béo mập hơn đấy. Anh sang con trai cho chú họ , chú chẳng cần nuôi, đẻ cái là việc kiếm tiền ngay!"
Một câu khiến gã đàn ông đỏ mặt tía tai, còn đám phụ nữ bãi sông thì rầm rộ: "Cái mã thằng Tam Cường thế mà đòi cu béo mập nỗi gì!"
Hứa Tam Cường thẹn quá hóa giận, hung hăng quát Hứa Minh Nguyệt: "Cô đừng rượu mời uống uống rượu phạt! cho mà , cô tưởng ngữ đàn bà chồng bỏ như cô còn kiếm mối nào ngon ? Có thằng đàn ông chịu rước là may lắm ! Loại đàn bà chồng bỏ như cô chỉ tổ liên lụy cả đại đội. mà là cô, nhảy sông c.h.ế.t quách từ lâu , còn mặt mũi nào mà sống!"
Hứa Minh Nguyệt định đ.á.n.h ở thôn Hứa gia, nhưng cô thực sự nhịn nổi nữa. Cô lạnh lùng bước tới, vung tay tát một cái trời giáng, khiến Hứa Tam Cường xây xẩm mặt mày.
Chủ yếu là ai ngờ Hứa Minh Nguyệt - một phụ nữ chồng bỏ về nhà đẻ - dám đ.á.n.h , mà đ.á.n.h đàn ông trong thôn!
Hứa Tam Cường hồn, tức điên , giơ tay định đ.á.n.h Hứa Minh Nguyệt. cô nhanh hơn , tung một cú đá cực mạnh chỗ hiểm của . Cơn đau thấu trời khiến đầu óc trống rỗng, co rúm như con tôm, ngã vật đất, đau lên lời.
Hứa Minh Nguyệt như phát điên, lao tới đạp túi bụi Hứa Tam Cường đang quằn quại đau đớn, mồ hôi vã như tắm. Cô đá chửi: "Thằng ch.ó c.h.ế.t Trần Thế Mỹ, thằng đốn mạt lăng loàn, mày còn mặt mũi sống mà tao mặt mũi sống ? Đồ khốn nạn! Trần Thế Mỹ! Đồ khốn nạn! Trần Thế Mỹ!"
Cú đá mạnh hơn cú đá , tiếng c.h.ử.i rủa thê lương vang vọng!
Mọi xung quanh sững sờ cảnh tượng mắt, nhất thời phản ứng kịp, để mặc Hứa Minh Nguyệt đ.ấ.m đá túi bụi Hứa Tam Cường. Mãi một lúc họ mới hồn, vội vàng lao can ngăn: "Đại Lan Tử! Đại Lan Tử! Cô đ.á.n.h nhầm ! Hắn chồng của cô ! Hắn là Hứa Tam Cường! Không cái gã họ Vương !"
Vừa nhắc đến "gã họ Vương", Hứa Minh Nguyệt càng điên tiết, lao vớ lấy cái xẻng, vung lên định phang đầu Hứa Tam Cường.
Mọi hoảng hồn, thì ôm tay, thì ôm Hứa Minh Nguyệt, cố giật lấy cái xẻng.
sức Hứa Minh Nguyệt khỏe kinh khủng, năm sáu bà thím giữ nổi cô. Phải đến khi mấy đàn ông thôn Hứa gia xông giật cái xẻng, cô vẫn vùng vẫy đòi đ.á.n.h Hứa Tam Cường, gào thét: "Trần Thế Mỹ! Đồ lăng loàn! Mày đáng c.h.ế.t!"
Mất xẻng, cô moi một cây bút chì. Khi giật xẻng, tưởng yên chuyện thì cô lôi cả đám ba bốn bà thím đang giữ , giơ bút chì lên, đ.â.m mạnh mắt Hứa Tam Cường!
Một mùi khai nồng nặc bốc lên.
Hứa Tam Cường sợ đến mức vãi cả quần!
Hắn ngờ Hứa Minh Nguyệt phát điên lên đáng sợ đến thế: đá chỗ hiểm, vác xẻng bổ đầu, giờ lấy bút chì chọc mắt !
Cái xẻng to tổ bố mà bổ trúng thì đầu nở hoa là cái chắc.
Khoảnh khắc đó, tưởng mù . Dù cây bút chì chặn khi cách mắt mười mấy phân, nhưng cái dáng vẻ điên cuồng lấy mạng của Hứa Minh Nguyệt dọa c.h.ế.t khiếp.
Dù thôn Hứa gia nổi tiếng hung hãn, tranh nước đ.á.n.h sứt đầu mẻ trán, nhưng ai dám tay đoạt mạng công khai như Hứa Minh Nguyệt!
Hắn tức giận, hổ, nhưng phần lớn là sợ hãi!
Người chặn bút chì của Hứa Minh Nguyệt là một đàn ông, họ hàng gần với Hứa Tam Cường. Thấy cô suýt đ.â.m mù mắt em , gã tức giận vung nắm đ.ấ.m định nện đầu cô.
phản ứng của Hứa Minh Nguyệt nhanh như chớp!
Cả ôm chặt, tay giữ, cô mượn lực của những đang giữ , bật lên trung, tung một cú đá sấm sét về phía gã đàn ông !
Và cú đá của cô cực kỳ hiểm hóc!
Do mấy bà thím giữ cô cao lắm, cô bật lên cũng cao, nên cô nhắm thẳng hạ bộ của gã đàn ông mà đá!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuon-vuong-o-thap-nien-60-mang-theo-mot-xe-vat-tu-nuoi-gia-dinh-o-thap-nien-60/chuong-43.html.]
Gã đàn ông hoảng hốt động tác của cô, vội khom lùi né tránh. Cú né giúp gã tránh đòn hiểm chỗ kín, nhưng Hứa Minh Nguyệt lập tức biến chiêu giữa trung, đá móc từ lên, trúng ngay cái cằm đang chìa do tư thế khom của gã.
Người trong nghề cú biến chiêu giữa đường sẽ ngay cô võ, phản xạ cực nhanh nhạy, thường thế.
Tất cả diễn trong nháy mắt.
Mọi chỉ thấy một tiếng "rắc" giòn tan do hai hàm răng va .
Bị đá trúng cằm từ lên đau thế nào, cứ xem phim hành động thấy răng rác bay tứ tung là hiểu.
Cú đá của Hứa Minh Nguyệt tuy giảm lực do ôm chặt, nhưng cũng đủ hất văng nửa của gã đàn ông , suýt nữa thì gãy răng.
Răng va đập đau thế nào? Cứ thử nhổ răng t.h.u.ố.c tê là .
Gã đàn ông đau đến trào nước mắt nước mũi, đầu óc ong ong!
Những bà thím và mấy gã đàn ông định dạy dỗ Hứa Minh Nguyệt đều sững . Các bà thím hét lên với đám đàn ông: "Các ông tránh mau! Đại Lan T.ử các ông kích động, tưởng các ông là chồng của nó !"
Nhìn cái kiểu đá nhắm chỗ hiểm đoạn tuyệt tông đường của cô, ai mà chẳng hãi.
Đám đàn ông xung quanh nào dám xông nữa? Không sợ đá cho tuyệt tự ?
Các bà thím vẫn cố khuyên can: "Đại Lan Tử! Đại Lan T.ử đừng đ.á.n.h nữa! Đánh c.h.ế.t bây giờ! Tỉnh con, đây là thôn Hứa gia, là nhà đẻ của con mà!" Rồi sang gọi lớn về phía đầm Hà Vu: "Phượng Tài ơi! Phượng Khởi ơi! Mau khuyên em gái các , Đại Lan T.ử nó điên !"
"Mau bấm nhân trung cho nó!"
"Nó khỏe như voi , bốn năm chúng giữ nổi, ai dám gần bấm nhân trung? Nó đ.ấ.m cho một cái thì chầu ông bà!"
Lại mắng: "Tao thấy thằng Tam Cường đáng đời! Đại Lan T.ử đang yên đang lành ghi công điểm, nó lười biếng việc thì chớ, còn chọc ngoáy gì? Ai chả Đại Lan T.ử từ khi tìm đến cái c.h.ế.t (nhảy sông) thì tính tình đổi hẳn? Đừng thấy nó im im năng gì, trong lòng chắc khổ lắm! Nó (Tam Cường) còn cố tình khích bác, đ.á.n.h mới lạ! Tao thấy đ.á.n.h là đúng!"
Nói , còn nhổ toẹt một bãi nước bọt về phía Hứa Tam Cường đang như ch.ó c.h.ế.t mặt đất.
Trong một thôn đủ loại . Có kẻ ghen tị, coi thường Hứa Minh Nguyệt, nhưng cũng ít thương cảm cho cô.
Có mở đầu c.h.ử.i Hứa Tam Cường thì sẽ thứ hai, thứ ba hùa theo.
Lúc , nhóm Hứa Phượng Tường đang việc gần đó cũng chạy tới. Thấy Hứa Tam Cường đang ôm "hai quả trứng" đau vã mồ hôi lạnh, cũng bồi thêm mấy cước.
Anh bước đến mặt Hứa Minh Nguyệt, vẫy tay mặt cô, gọi: "Lan Tử, là cả đây, em thấy ?"
Hứa Minh Nguyệt dường như phản ứng với hai chữ " cả", ngừng giãy giụa, ngơ ngác Hứa Phượng Tường: "Anh cả?"
"Là , Phượng Tường của em đây, em nhớ ?" Hứa Phượng Tường dè dặt hỏi.
Hứa Minh Nguyệt Hứa Phượng Tường, đột nhiên òa nức nở, gào lên: "Anh cả, thằng súc sinh Vương Căn Sinh bắt nạt em, nó mèo mả gà đồng, nó là đồ Trần Thế Mỹ!" Cô chỉ Hứa Tam Cường đang co quắp đất: "Đánh c.h.ế.t nó ! Anh cả, đ.á.n.h c.h.ế.t nó cho em!" Rồi dáo dác tìm kiếm: "Xẻng ? Xẻng ? Em đập nát đầu nó!"
Mọi sợ quá vội vàng đá hết xẻng, đòn gánh, cuốc xẻng xa.
Hứa Tam Cường đất đau nhúc nhích nổi, thế thì hồn vía lên mây! Hắn cố lê lết lùi phía như con ch.ó ghẻ, tránh xa con đàn bà điên , sợ cô vớ cái xẻng đập nát đầu thật!
Hắn thể tưởng tượng cảnh đầu đập bẹp dí như cái bánh bao. Với sức của con điên thì chuyện đó thể xảy !
Ngay cả gã đàn ông định đ.á.n.h Hứa Minh Nguyệt lúc nãy cũng sợ hãi lùi mấy bước. Mấy khác vội vàng lôi Hứa Tam Cường xa như lôi xác ch.ó c.h.ế.t.
Hứa Minh Nguyệt điên loạn như , nhưng tiếng thê lương của cô lọt tai các bà thím xung quanh trở nên vô cùng đáng thương.
Thư Sách
"Đều tại cái lũ súc sinh nhà họ Vương gì, hại đời con bé. Đại Lan T.ử hiền lành bao nhiêu!"
"Anh nó vất vả nuôi lớn gả chồng, ai ngờ rơi cái ổ súc vật , hại nông nỗi !"
Họ nghi ngờ chuyện Hứa Minh Nguyệt sốc ly hôn mà hóa điên, vì chuyện thời buổi chẳng hiếm.
Điên còn là may, nhiều còn uống t.h.u.ố.c sâu tự tử, hoặc như Hứa Phượng Lan , nhảy sông c.h.ế.t đuối cho xong nợ.
Ở vùng , năm nào chẳng vớt vài xác c.h.ế.t trôi?
C.h.ế.t là phụ nữ và trẻ em, từng đàn ông nào nhảy sông tự t.ử cả.