Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 162
Cập nhật lúc: 2025-08-26 22:53:47
Lượt xem: 81
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Thời Chính Hoà!”
“Ta và mẫu con hy vọng cả đời con sẽ bình yên .”
Nói , Thời lão thái gia về phía bốn Lý Tam Lang: “Tam Lang hàng thứ năm ở trong nhóm tôn tử của Thời gia, đặt tên là Thời Định Hiên; Nhị Nha hàng thứ ba trong các tỷ , tên là Thời Phù Âm; Ngũ Nha hàng thứ sáu, tên là Thời Phù Hân; Thất Lang hàng thứ chín, tên là Thời Định Hạo.”
“Bảy ngày , sẽ mở từ đường nhập gia phả cho các con.”
“Bây giờ các con là con cháu Thời gia, tất cả chuyện trong quá khứ qua .”
...
Sau khi các thành viên Thời gia quen với xong, Thời lão phu nhân nghĩ cả nhà thứ tử đường xe vất vả nên yêu cầu Thời đại phu nhân dẫn bọn họ về sân viện rửa mặt nghỉ ngơi, đến bữa tối sẽ tụ tập với .
Sau khi Thời đại phu nhân dẫn cả nhà Thời Chính Hoà rời , những khác cũng lượt rời khỏi Ý Tường đường.
Chờ đến khi hết, Thời Niên và Từ ma ma vẫn luôn chờ ở ngoài cửa bước đại sảnh, đầu tiên là đưa lá thư của Tưởng gia cho Thời lão phu nhân, đó mới kể tỉ mỉ những gì thấy thấy khi đến Nhung thành cho Thời lão thái gia và Thời lão phu nhân .
Trong đó, Thời tổng quản nhấn mạnh kể những gì xảy với cả nhà ở khách điếm Hồng Sơn.
Thời lão thái gia và Thời lão phu nhân xong, sắc mặt đều trở nên nghiêm túc.
Giọng điệu Thời lão thái gia chút gấp gáp: “Ngươi , g.i.ế.c c.h.ế.t Quỷ Bán Tiên thể là mấy Ngũ Lang?”
Quỷ Bán Tiên chính là một cao thủ cửu phẩm đấy!
Thời tổng quản cũng chắc chắn lắm: “Lão nô chỉ suy đoán như thôi, Quỷ Bán Tiên phóng khói độc trong khách điếm, là mấy ngũ gia cầm thuốc giải cứu .”
“Sau khi tỉnh , lão nô theo mấy ngũ gia đến hậu viện, đó thấy Quỷ Bán Tiên tắt thở.”
“Lão thái gia chắc cũng đến khuôn mặt âm dương của Quỷ Bán Tiên đấy, lão nô sợ hãi thôi, ngũ gia cửu gia thì thôi , bọn họ là nam tử, nhưng tam cô nương và lục cô nương cũng hề sợ hãi chút nào.”
Thời lão phu nhân thoáng qua Thời lão thái gia, suy nghĩ một chút : “Bốn Ngũ Lang sinh và lớn lên ở biên quan, biên quan chiến loạn quanh năm, bọn họ to gan lớn mật hơn khác một chút cũng gì.”
“, từ đến nay độc của Quỷ Bán Tiên khó chữa, bọn họ thể lấy thuốc giải độc thực sự khiến khác bất ngờ.”
“Còn về phần cái c.h.ế.t của Quỷ Bán Tiên… Có lẽ trong khách điếm còn cao nhân khác cũng nên.”
Thời tổng quản gật đầu: “ là trong khách điếm còn những khác, nhưng hình như cũng Quỷ Bán Tiên hạ độc, lão nô thể tiến đến gần phòng ngủ hậu viện nên thể đoán tình huống cụ thể là thế nào?”
Lúc , Thời lão thái gia cũng khôi phục sự bình tĩnh, ông về phía Thời tổng quản: “Ngươi thể phát hiện những thứ là lắm .”
Sau khi Thời tổng quản, Từ ma ma chuyện xong và rời khỏi đại sảnh, Thời lão thái gia mới thở dài: “Lúc nãy là sốt ruột, cho rằng cả nhà Chính Hoà sẽ mang đến cho một bất ngờ lớn.”
“Là nghĩ sai , Quỷ Bán Tiên- Một cao thủ cửu phẩm, hơn nữa còn là thiện độc, mấy đứa hài tử choai choai thể g.i.ế.c c.h.ế.t ?”
Thời lão phu nhân cũng tâm sự của lão nhân nhà , Thời gia dùng võ lập nghiệp, năm đó cũng là những mãnh tướng hãn tướng theo Thái tổ nam chinh bắc chiến, sở hữu võ nghệ kiên cường, xưng hùng xưng bá.
Thái tổ ban cho danh hiệu Võ Xương bá, thể tưởng tượng rằng công phu của lão tổ Thời gia lợi hại đến nhường nào.
Đáng tiếc, trải qua nhiều thế hệ, Thời gia thể xuất hiện một nhân vật lợi hại như nữa.
“Ngũ quan Chính Hoà thanh liêm chính trực, mặc dù Kim thị yếu ớt hơn một chút nhưng cũng quá ủy mị, bốn đứa nhỏ cũng như , chẳng là một bất ngờ ?”
Thời lão thái gia bật : “ , cả nhà Chính Hoà vượt qua mong đợi của , là quá tham lam.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-162.html.]
…
Bố cục tổng thể của Thời phủ là một hình chữ nhật, bắt đầu từ cổng lớn, xỏ xuyên qua nam bắc, chia bộ phủ thành hai phía đông tây, lấy cổng thùy hoa đường ranh giới, chia thành tiền viện, hậu viện.
Thời đại phu nhân dẫn Thời Chính Hoà, Kim Nguyệt Nga, Thời Phù Âm, Thời Phù Hân đến phía tây hậu viện, trong khi Thời Định Hiên và Thời Định Hạo đại gia Thời gia dẫn đến tiền viện.
“Các nhi lang trong nhà khi thành đều ở tiền viện, chờ đến khi thành gia lập thất mới thể dọn đến hậu viện.”
“Sân viện các ở là do mẫu đích chọn lựa, Ngũ Lang và Cửu Lang ở Tùng Phong Quán- Phía tây tiền viện, là một viện tử hai sân, phía dùng để đãi khách, phía để ở.”
“Trong nhà cũng các viện tử còn trống khác, nhưng mẫu nghĩ các mới trở về, lẽ vẫn thể quen nên sắp xếp Ngũ Lang, Cửu Lang ở cùng một chỗ, còn Phù Âm và Phù Hân sẽ ở cùng các .”
“Đến Ý Quế viện .”
“Quế Giả, Quý Dã, Quy Dã, tên của viện tử là do phụ đích đặt.
“Ý Quế Viện là viện tử ba sân, nếu cảm thấy nhỏ, cứ cho , khi hồi bẩm với mẫu , sẽ đổi viện cho các .”
Kim Nguyệt Nga vội vàng : “Đại tẩu lo lắng nhiều , viện tử hề nhỏ chút nào, đủ ở.”
Nụ mặt Thời đại phu nhân sâu hơn một chút, trò chuyện với suốt cả dọc đường đến đây, bà cả nhà tân tứ mới thể coi là hiểu chuyện, là nhiều chuyện gì.
“Cách bài trí trong viện, nha hầu hạ, bà tử đều do mẫu đích lựa chọn, các cứ dùng , nếu gì thích hợp, thể với .”
“Đi đường lâu như , các chắc chắn mệt mỏi, mau viện nghỉ ngơi , quấy rầy các nữa.”
Thời Chính Hoà, Kim Nguyệt Nga dẫn theo hai nữ nhi theo Thời đại phu nhân rời , đó mới xoay viện.
Không ngoài ở đây, Thời Phù Hân bắt đầu thả lỏng bản , lôi kéo Thời Phù Âm khắp viện xem.
“Chẳng trách đặt tên là Ý Quế viện, trong viện đều là cây hoa quế.”
Một viện tử ba sân, sân đầu tiên sắp xếp thành nơi đãi khách, sân thứ hai và sân thứ ba dùng để ở.
Thời Chính Hoà, Kim Nguyệt Nga ở trong sân thứ hai, Thời Phù Hân và Thời Phù Âm ở trong sân thứ ba.
“Phụ , mẫu , hai nghỉ ngơi , chúng con xem phòng của .”
Sau khi chào hỏi với Thời Chính Hoà và Kim Nguyệt Nga, Thời Phù Hân và Thời Phù Âm lập tức đến sân thứ ba.
“Tỷ tỷ, tỷ tỷ ở phòng chính, ở đông sương phòng, tây sương phòng dùng để đãi khách.”
Thời Phù Âm: “Hả? Đãi khách?”
Thời Phù Hân gật đầu: “Đương nhiên , chúng cũng đãi khách mà, những lúc rãnh rỗi thể mời nhóm tiểu tỷ đến đây uống , nhạc gì đó cũng .”
Thời Phù Âm bật cái “phụt”: “Muội thích ứng cũng nhanh nhỉ?”
Thời Phù Hân mỉm : “Việc hưởng thụ cuộc sống căn bản cần thích ứng, vui vẻ như thế nào thì hãy vui vẻ như thế đó.”
Lúc hai tỷ tham quan phòng, bốn nha song sóng cửa giống như đang chờ đợi dặn dò.
Thời Phù Hân bốn , cả bốn đều 13-14 tuổi gì đó, mặc áo váy chéo thắt lưng mà xanh lá cây chỉnh tề, búi tóc song kế.
“Tỷ tỷ, lẽ các nàng là nha mà đại bá mẫu sắp xếp đây để hầu hạ chúng , tỷ chọn hai , hai còn là của .”
Nghe thấy cây , sắc mặt bốn nha đều giật giật, hai trong đó còn mang theo sự kháng cự rõ rệt.