Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 164
Cập nhật lúc: 2025-08-26 22:53:49
Lượt xem: 68
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kim Quế nụ cho choáng váng thôi.
Thành thật mà , cả nhà tứ lão gia ngoại trừ đen một chút , dung mạo thực chất tồi, hề thua kém với các cô nương thiếu gia khác trong phủ.
Khi Kim Quế đang ngây thì Thời Phù Hân bước đến bàn trang điểm xuống, mái tóc đen như thác nước cứ thế tự nhiên buông xõa xuống.
“Mái tóc của cô nương thực sự , đen bóng mượt.” Kim Quế bước đến: “Để nô tỳ giúp cô nương chải tóc nhé.”
Thời Phù Hân đang chính trong gương đồng, mặc dù gương đồng còn thể coi là rõ ràng, nhưng nàng vẫn nhớ nhung kính pha lê, nhịn mở miệng : “Chẳng lẽ trong kinh thành gương pha lê ?”
Kim Quế tỏ vẻ kinh ngạc: “Cô nương gương pha lê ?”
Thời Phù Hân mỉm : “Ta kỳ quái ?”
Kim Quế vội vàng lắc đầu: “Nô tỳ ý đó, gương pha lê là vật ngoại bang, giá cả đắt đỏ, hơn nữa còn cung đủ cầu, trong phủ chỉ lão phu nhân và mấy vị phu nhân mới .”
Thời Phù Hân lập tức hỏi: “Mẫu ?”
Kim Quế ngại ngùng mỉm : “Chuyện … Nô tỳ cũng rõ lắm.”
Thời Phù Hân gì cả, chỉ lẩm bẩm một câu: “Có xi măng thế mà pha lê.”
Kim Quế rõ: “Cô nương gì ?”
Thời Phù Hân lắc đầu: “Không gì.” Nói , nàng ngoài cửa sổ, thấy sắc trời vẫn còn sớm, nên dự định sẽ lên giường một lát: “Sắp đến giờ cơm chiều thì gọi nhé!”
...
Khi trong phủ việc gì đó, Thời gia thường ăn tối giờ Dậu (17h-19h), cuối giờ Thân (sắp 17h), Kim Quế giường, nhỏ giọng đánh thức Thời Phù Hân (Lý Ngũ Nha).
Thời Phù Hân cầm lấy chiếc khăn tay trong tay Kim Quế, lau mặt, đó hỏi: “Tỷ tỷ của đang gì ?”
Kim Quế mỉm trả lời: “Hình như tam cô nương cũng ngủ một lát, nhưng dậy sớm hơn cô nương chừng một khắc, cô nương, sắp đến chỗ của lão phu nhân dùng cơm tối , nô tỳ chải đầu giúp nhé.”
Thời Phù Hân gật đầu, đến bàn trang điểm xuống, gương đồng: “Ngươi xem để kiểu tóc nào thì ?”
Kim Quế nghiêng đầu quan sát Thời Phù Hân một chút, đó “Cô nương sở hữu đôi mắt như nước hạnh, mặt tựa chậu bạc…”
“Khoan .”
Thời Phù Hân cắt ngang Kim Quế, : “Mặc tựa chậu bạc, ngươi đang mặt to ?”
Kim Quế mỉm : “Khuôn mặt của cô nương lớn, chỉ là đường nét khuôn mặt tương đối mượt mà, tròn trịa, kèm với đôi mắt hạnh và má lúm đồng tiền nơi khoé miệng, chỉ cần cô nương mỉm , sẽ ai thể cưỡng nụ ngọt ngào rạng rỡ .”
Khoé miệng Thời Phù Hân lập tức nhếch lên: “Thật giả?” Nói , nàng đưa tay lên ôm mặt, mỉm với bản trong gương: “Ta cũng khá thích khuôn mặt của , vô cùng đáng yêu, đúng ?”
Kim Quế: “…”
Gặp một chủ tử tự khen , nàng cũng nên trả lời như thế nào.
Vốn tưởng rằng cả nhà tứ lão gia lớn lên ở biên quan, lẽ cả sẽ toát lên thở cổ hủ nghèo hàn, đối mặt với sự giàu sang quý phái của phủ bá tước sẽ câu nệ tự ti về mặt, nhưng khi thấy cô nương nhà đang đắm chìm trong dung mạo xinh của bản thể tự kiềm chế, nàng sai .
Kim Quế từng đào tạo đặc biệt về chải đầu, nên chẳng bao lâu chải cho Thời Phù Hân một kiểu tóc đan loa kế.
Bây giờ Thời Phù Hân chỉ mới mười một tuổi, vẫn còn nhỏ tuổi nên cần đeo quá nhiều đồ trang sức, chỉ cần dùng một dải lụa màu xanh lam cùng màu với bộ áo váy để trang điểm là .
Phía cuối dải lụa treo những viên ngọc trai màu trắng, khi khẽ khàng đong đưa cái đầu, dải lụa lập tức lắc lư.
Vừa đáng yêu xinh .
Thời Phù Hân lắc đầu, bản trong gương, cảm thán một câu: “Chỗ nào cũng xinh , chỉ là quá đen.”
Kim Quế: “…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-164.html.]
Nàng cô nương nhà quá tự tin, là nên cô nương quá hiểu rõ bản ?
“Cô nương, dùng nước phấn và son ?”
Lúc , Thời Phù Hân mới về phía bàn trang điểm.
Đại bá mẫu của nàng vẫn khá tỉ mỉ chu đáo, bàn trang điểm cả một hộp đầy dây cột tóc, hoa nhung, châu ngọc, phấn nước, son gì đó cũng chuẩn đầy đủ.
“Các cô nương khác trong phủ cũng chuẩn những thứ ?”
Kim Quế gật đầu: “Cứ mỗi quý, trong phủ sẽ cung cấp thêm son phấn cho các cô nương, đồng thời còn cung cấp thêm bốn bộ quần áo nữa.”
Thời Phù Hân: “ nếu thích những thứ , hoặc dùng hợp thì ?”
Kim Quế: “… Vậy thì tự bỏ tiền mua.”
Thời Phù Hân cầm lấy một đoá hoa phù dung trong hộp: “Mỗi quý, trong phủ đều mới những loại trang sức ?”
Kim Quế lắc đầu: “Nếu là trang sức, chỉ đến dịp tết, trong phủ mới cho mỗi một cô nương một bộ mới.”
Thời Phù Hân lộ vẻ mặt kinh ngạc: “Chỉ một bộ thôi ? Chẳng quá ít ? Không thể quanh năm suốt tháng đổi phụ kiện trang sức nào đúng ?” Dù cũng là phủ bá tước mà.
Kim Quế mỉm : “Các cô nương trong phủ hề thiếu đồ trang sức để đeo, mặc dù trong phủ cung cấp ít, nhưng các vị phu nhân cũng sẽ mua giúp cho con mà.”
Nói tới đây, nghĩ tới tình hình của Kim Nguyệt Nga, Kim Quế lập tức im lặng.
Các vị phu nhân khác đều của hồi môn, chỉ tứ phu nhân hình như .
“Chuyện là… Thực , những ngày lễ ngày tết, lão phu nhân cũng sẽ ban thưởng, còn nữa, nếu các nhà khác gửi mời mời các cô nương trong phủ cửa khách, trong phủ cũng sẽ đặt mua trang phục mới cho đó.”
Thời Phù Hân gật đầu, nàng hiểu , trong phủ sẽ cung cấp cho các cô nương một ít chi phí, nhưng nếu dùng đồ hơn thì tự mua.
Các cô nương thu nhập, gần như đều dựa mẫu của mỗi giúp đỡ.
Thời Phù Hân chằm chằm dây cột tóc, hoa nhung trong hộp trang điểm, ánh mắt loé lên.
Đối với một sinh và lớn lên ở biên quan như nàng mà , mấy thứ vô cùng tinh xảo.
Tuy nhiên, tinh xảo thì tinh xảo, nó hề đáng giá chút nào.
Một chiếc hộp đầy châu hoa, nhưng gần như bất cứ đồ trang sức bằng vàng bằng bạc nào.
Phủ bá tước hề giàu quyền lực giống như trong tưởng tượng của , là vì Thời gia quản lý gia tộc cần kiệm, là… Tình hình tài chính trong phủ bá tước cũng lắm?
Thấy Thời Phù Hân lời nào, Kim Quế vội vàng mở bột nước .
Vừa mới mở hộp , một mùi hương nồng nặc bay ngoài.
“Cô nương thử một chút ?”
Đối với các vật phẩm trang sức, Thời Phù Hân hiểu nhiều lắm, cùng lắm chỉ thể phân biệt , còn về phần chất lượng , nàng thể , nhưng đối với những thứ dùng cơ thể và làn da thì nàng là chuyên gia.
“Các cô nương khác trong phủ cũng dùng loại bột nước ?”
Kim Quế cân nhắc một chút mới trả lời: “Loại bột nước thống nhất mua sắm trong phủ, mỗi quý đều sẽ phân phát cho các cô nương, còn về phần các cô nương dùng … Nô tỳ cũng .”
Thời Phù Hân đưa mắt Kim Quế, từ phản ứng và những lời của nàng , thể thấy các cô nương khác trong phủ dùng loại phấn nước và son , , đúng hơn là những cô nương thiếu tiền, mẫu giúp đỡ sẽ sử dụng.
Nếu là thế thì sẽ thú vị.
Loại son phấn mà các cô nương khác dùng, điều đó nghĩa là gì?
Chứng tỏ chất lượng của nó !
Chất lượng trong , tại trong phủ vẫn còn tiếp tục đặt hàng?
Trong lòng Thời Phù Hân đột nhiên trào dâng một cảm giác lắm, Võ Xương bá phủ tuyệt đối hề hào nhoáng giống như bề ngoài.