Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 207
Cập nhật lúc: 2025-08-30 13:48:11
Lượt xem: 79
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai đứa nhỏ kết giao, ngươi đến nhà của , đến nhà của ngươi, điều thể chứng minh điều gì cả, nhưng nếu ở ăn cơm thì ý nghĩa sẽ khác.
Điều ít nhất thể hiện các lớn trong nhà phản đối việc hài tử nhà thiết với Thời gia, ít nhất thể biểu hiện một chút thái độ sẵn sàng giao hảo với Thời gia của Triệu gia.
Triệu tiểu công tử ở dùng cơm.
Tính tình của Triệu tiểu công tử lẽ cũng giống với Cửu Lang, thẳng thắn chính trực, việc ở lẽ trong nhà dặn dò.
Tại ?
Thời gia lo lắng về thái độ của bên đối với Thời phủ.
Triệu tổng đốc đang nhận thánh sủng sâu sắc, ngay cả ông cũng cẩn thận như , thể thấy thái độ của Hoàng thượng với Thời gia cũng hơn là mấy do với tiên hoàng.
đó rõ ràng Hoàng thượng khâm điểm cho Thời Chính Khôn gia nhập Hàn Lâm Viện mà, chẳng lẽ đây là ý khôi phục Thời gia ?
Còn Thái gia nữa, cả nhà thứ tử trở về mấy tháng, chắc chắn Thái gia nhận tin tức, nhưng tỏ vẻ gì cả.
Thái tiểu hầu gia là nhi tử độc đinh của Thái gia đấy, ân nhân cứu mạng đến kinh thành, dù thế nào nữa cũng đến nhà gặp mặt chứ?
Chẳng lẽ Thái gia cũng thái độ của Hoàng thượng với Thời gia, cho nên mới bất cứ liên quan gì đến Thời gia ?
Mọi hề chú ý đến sự lo lắng của Thời lão phu nhân, Thời đại phu nhân vẫn đang hỏi: “Cửu lang, Triệu tiểu công tử đến tìm ngươi để gì ?”
Thời Định Hạo: “Hắn đến tìm để đổi bạch ngọc thái.” Nói , vui vẻ lấy một chuỗ hạt san hô màu đỏ đưa cho Thời Phù Hân: “Cái tên Triệu Thịnh Hào vẫn khá hào phóng, cho một con thuyền bằng ngà voi, cho tỷ tỷ của một chuỗi hạt san hô.”
Nhìn thấy chuỗi hạt san hô đỏ rực trong suốt, ánh mắt của đám Thời lão phu nhân đều loé lên.
Thuyền ngà voi, chuỗi hạt san hô, quá quý giá!
Thời Phù Hân mỉm thưởng thức chuỗi hạt san hô trong tay, chỉ là trong lòng nàng hiểu rõ, sở dĩ Triệu gia sẵn sàng lấy những vật quý giá như để trao đổi chính là vì tác dụng của bình thuốc mỡ nàng đưa.
Bởi vì cách đó lâu, Thời Định Hạo chạy đến Khí Hoa hiên tìm Thời Phù Hân, hỏi xin nàng thêm hai bình thuốc mỡ.
Hôm nay, ngoài mặt Triệu tiểu công tử đến là để đổi bạch ngọc thái, nhưng thực tế, mục đích thực sự của là đến tìm Thời Định Hạo xin thuốc mỡ.
Thuốc mỡ nàng điều chế theo phương thuốc của kiếp , hiệu quả của nó cao hơn vài cấp độ so với trình độ y thuật hiện tại.
Những thường xuyên luyện võ như Triệu đại công tử là thể cảm nhận lợi ích của thuốc mỡ nhất.
Một con thuyền bằng ngà voi, một chuỗi hạt san hô màu đỏ để đổi lấy hai bình thuốc mỡ thể nhanh chóng chữa lành cơ bắp tổn thương, Triệu gia hề chịu thiệt.
Thời đại phu nhân mỉm : “Triệu tiểu công tử hào phóng như , Cửu Lang ở chung hoà hợp với nhiều hơn nữa.”
Thời Định Hạo gật đầu, cũng cảm thấy Triệu Thịnh Hào tệ lắm, thể kết giao bằng hữu với đối phương, nhưng cũng quên cảm thán: “Tên Triệu Thịnh Hào thực sự hiểu gì cả, ngay cả việc ngoài săn mùa đông cũng tỏ vẻ vô cùng kích động, còn bày dáng vẻ kiêu ngạo tự đắc nữa, thấy đúng là trải việc đời.”
Hắn thốt lời, trong phòng đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Thời đại phu nhân nghĩ đến chuyện gì đó, khoé miệng ngừng giật giật: “Triệu tiểu công tử đang đến săn mùa đông đúng ?”
Thời Định Hạo gật đầu: “ , chính là kỳ săn mùa đông gì đó tổ chức ngày mồng tám tháng chạp.”
Nói , nhạo một tiếng: “Lúc còn ở biên quan, ngày nào cũng chạy núi, những con mồi săn chất đống thành núi, thế mà còn khoe khoang ở mặt , trực tiếp cho một ánh mắt xem thường.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-207.html.]
“Mùa đông lạnh lẽo săn gì chứ? Ngoan ngoãn ở nhà hơn ?”
Trong phòng trở nên yên tĩnh, tất cả trong Thời gia đều lặng lẽ về phía Thời Định Hạo.
Thời Định Hạo vô thức cảm thấy gì đó đúng lắm: “Sao , sai gì ?”
Thời lão phu nhân chút bất đắc dĩ mỉm tôn tử: “Cái mà Triệu tiểu công tử đang với ngươi lẽ là kỳ săn mùa đông của Hoàng gia, sẽ tổ chức ở bãi săn hoàng gia ở ngoại thành.”
Thời Định Hạo cảm thấy khó hiểu: “Chẳng chỉ là săn thôi ? Đâu từng săn?”
Hừm…
Mọi cũng nên gì mới .
Tự săn trong núi và săn với Hoàng thượng thể giống ?
Nhìn thấy vẻ mặt nên lời của , cuối cùng Thời Định Hạo cũng phản ứng : “Đi săn trong bãi săn của hoàng gia, chẳng lẽ Hoàng thượng cũng sẽ ?”
Cuối cùng cũng hiểu .
Trong lòng đều âm thầm cảm thán một câu.
Cung phản xạ của Thời Định Hạo thực sự dài, im lặng một lát, đột nhiên “a” lên một tiếng: “Nơi mà Hoàng thượng đến săn chắc chắn sẽ náo nhiệt đúng ?”
Thời Định Húc thể nhịn nữa, chạy chậm đến xuống bên cạnh Thời Định Hạo, phổ cập kiến thức với : “Đương nhiên , việc trọng đại náo nhiệt nhất trong mùa đông ở kinh thành chính là kỳ săn mùa đông ngày mùng tám tháng chạp đấy.”
Thời Định Hạo: “Nó náo nhiệt như thế nào?”
Thời Định Húc: “Hoàng thượng , các hoàng tử cũng , hoàng quốc thích và văn võ bá quan đều , còn ngự tiền thị vệ, cấm vệ quân, các mãnh tướng ở doanh trại lân cận kinh thành và vô cao thủ tụ tập để săn bắn, xem nó náo nhiệt ?”
“Nếu dành vị trí thứ nhất trong kỳ săn, còn nhận lời khen ngợi từ Hoàng thượng đấy.”
Hai mắt Thời Định Hạo sáng lên: “Nhiều như chắc chắn sẽ thú vị.” Nói , về phía mấy Thời lão phu nhân: “Vậy nhà chúng cũng ?”
Hắn dứt lời, sắc mặt của đám Thời lão phu nhân đều chút hổ.
Kỳ săn mùa đông của hoàng gia là một sự kiện lớn dành cho các quý tộc quan ở kinh thành, nhưng Thời phủ cô lập khỏi giới quý tộc suốt nhiều năm, trong nhà cũng quan viên giữ chức vị quan trọng, căn bản tư cách tham gia cuộc săn mùa đông.
Thời đại phu nhân miễn cưỡng duy trì nụ mặt, trực tiếp bỏ qua chủ đề , với nha : “Mọi đều đói bụng , mau truyền cơm .”
Thời Định Hạo còn hỏi đến chuyện kỳ săn mùa đông, nhưng Thời Phù Hân kéo , hai chụm đầu thì thầm chuyện với .
“Đừng hỏi nữa, Thời gia thể tham gia kỳ săn mùa đông.” Thời Phù Hân chỉ cần liếc mắt một cái là thể sự hổ mặt Thời lão phu nhân, Thời đại phu nhân.
Thời Định Hạo mở to mắt: “Tại chứ, chẳng Thời gia là bá phủ ? Bá phủ mà ngay cả tư cách săn cũng ?”
Trong lòng Thời Phù Hân thở dài một tiếng, đúng , nàng cũng thể ngờ rằng bá phủ xuống dốc đến mức .
“Cửu Lang, chẳng ngày mai học , chúng tìm Triệu Thịnh Hào hỏi xem thể giúp chúng lấy giấy thông hành gì đó , chúng cũng thể đến thưởng thức cái gọi là kỳ săn mùa đông của hoàng gia.”
Thời Định Hạo gật đầu: “Được.”
Thời lão phu nhân đưa mắt hai tôn tử tôn nữ đang thì thầm chuyện, trong mắt mang theo chút mong chờ.
Khốn cảnh mắt của Thời gia chừng thực sự cần cả nhà thứ tử phá vỡ.