Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 210
Cập nhật lúc: 2025-08-30 13:48:14
Lượt xem: 78
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu tiểu công tử: "Triều đình đãi ngộ với các đại thần công, cho phép một trong những con nối dõi của bọn họ miễn thi Quốc Tử giám, ca ca cần dùng danh sách , nên đến lượt .”
Thời Định Hạo liền lộ vẻ hâm mộ: “Ngươi thật may mắn.”
Triệu tiểu công tử ha ha: “Không còn cách nào khác, ai bảo một phụ chứ.”
Triệu đại công tử thể nhịn dáng vẻ khoe khoang của , cắt ngang : “Được , chúng mã trường thôi.”
Mã trường Đằng Vân là mã trường lớn nhất nội thành, chiếm một mảnh đất rộng lớn, còn xây dựng khán đài, ngày thường chỉ tiếp đón khách nhân lệnh bài của mã trường.
Những đến đây cưỡi ngựa đều là những công tử tiểu thư chút phận, chút địa vị và rảnh rỗi.
Triệu đại công tử dẫn theo ba Triệu tiểu công tử đến lối mã trường, khi đưa lệnh bài mới .
Thấy , Thời Định Hạo lẩm bẩm một tiếng: “Tại trong kinh thành nhiều nơi thể tuỳ ý như chứ?”
Thời Phù Hân trả lời một câu: “Bởi vì thế mới thể hiện đặc quyền.”
Triệu đại công tử liếc nàng một cái, trong lòng cảm thán cả nhà tứ phòng Thời gia mới trở về bình thường, : “Chẳng các ngươi cũng cưỡi ngựa , các con ngựa trong mã trường đều là ngựa , chọn một con nào các ngươi thích chạy quanh vài vòng .”
Thời Định Hạo hỏi một câu: “Cần tiền ?”
Triệu đại công tử dừng một chút, đó mới bật : “Nếu dẫn các ngươi đến, phí tổn đương nhiên sẽ trả.”
Thời Định Hạo ngại ngùng mỉm : “Triệu đại ca, thật .”
Triệu đại công tử thấy bằng hữu của , bèn dặn dò một câu về phía bằng hữu.
Hắn rời , Triệu tiểu công tử dẫn theo Thời Định Hạo, Thời Phù Hân thẳng đến chuồng ngựa.
Mã trường vô cùng náo nhiệt, cũng nhiều , trong đó ít cô nương gia thúc ngựa chạy như bay ở trong mã trường, hề thua kém các nam tử chút nào.
“Những cô nương đó đều giỏi cưỡi ngựa!” Thời Phù Hân chút kinh ngạc, nàng thể ngờ rằng các cô nương ở kinh thành cũng thể sống tự do thoải mái như .
Triệu tiểu công tử thoáng qua : “Các nàng đều là thuộc đội xúc cúc* và đội mã cầu đặc biệt của Quốc Nữ giám, Quốc Tử giám, những cô nương đó thực sự lợi hại.”
(*Đá cầu)
Thời Phù Hân bắt đầu hứng thú: “Quốc Nữ giám còn dạy đánh mã cầu và xúc cúc ?”
Triệu tiểu công tử: “Mặc dù Quốc Tử giám và Quốc Nữ giám đều tập trung phương diện văn khoa, nhưng cũng hề bỏ bê việc rèn luyện thể cho các tử. Hàng năm dịp cuối hè hoặc cuối thu, Quốc Tử giám, Quốc Nữ giám và Võ học giám sẽ tổ chức thi đấu, Hoàng thượng, Hoàng hậu đều sẽ xem.”
Thời Định Hạo lập tức hỏi: “Thi đấu gì ?’
Triệu tiểu công tử lắc đầu: “Mỗi năm mỗi khác, cụ thể là gì cũng , bởi vì từng tham dự, nhưng sang năm sẽ , đến lúc đó sẽ cho các ngươi .”
Thời Định Hạo bĩu môi: “Sang năm cần ngươi chúng cũng , cũng thi Quốc Tử giám.”
Lần đến lượt Triệu tiểu thiếu gia tỏ tin: “Ngươi? Học thức của ngươi lẽ thậm chí còn bằng đúng ? Ngươi thể thi ?”
Thời Định Hạo cũng mấy tự tin, nhưng tuyệt đối thua về khí thế: “Ngươi cứ chờ .”
Triệu tiểu công tử ha ha một tiếng, cảm thấy Thời Định Hạo đang khoác lác.
Thời Phù Hân đột nhiên hỏi: “Triệu tiểu ca, chẳng thể thi Quốc Tử giám, Quốc Nữ giám bằng sở trường đặc biệt ? Những sở trường đặc biệt hạn chế gì ?”
Bởi vì sắp đến Quốc Tử giám sách nên Triệu tiểu công tử cố ý tìm hiểu về Quốc Tử giám, thể trả lời vấn đề : “Không hạn chế gì, chỉ cần sở trường đặc biệt đó thể chinh phục đám tế tử là thể học.”
Nói xong, còn liếc Thời Phù Hân và Thời Định Hạo một cái.
“Sao , các ngươi bằng sở trường đặc biệt ?”
Thời Định Hạo đang định trả lời thì Thời Phù Hân ngăn cản : “Đây là bí mật.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-210.html.]
Triệu tiểu công tử “chậc” một tiếng: “Ta thèm .”
...
Chẳng bao lâu đến chuồng ngựa, những con ngựa nuôi dưỡng bên trong con nào con nấy đều bóng loáng xinh , là loại ngựa nhất.
“Cửu Lang, lục , chúng mau chọn ngựa .” Triệu tiểu công tử kích động chạy tới chọn ngựa.
Thời Phù Hân nhắc nhở Thời Định Hạo: “Đừng quên chính sự.”
Lúc Thời Định Hạo mới vỗ đầu một cái, chạy tìm Triệu tiểu công tử: “Triệu Thịnh Hào, chuyện là, đột nhiên cảm thấy kỳ săn mùa đông mà ngươi thú vị, chúng , ngươi thể dẫn theo chúng cùng ?”
Triệu tiểu công tử dừng một chút: “Dẫn các ngươi tham gia kỳ săn mùa đông?” Nói , trừng mắt về phía Thời Định Hạo: “Chẳng đó ngươi ?”
Thời Định Hạo: “Ta đột nhiên .”
Triệu tiểu công tử do dự một chút: “Chuyện thể chủ , hỏi ca ca .”
Thời Định Hạo: “Vậy bây giờ chúng hỏi .”
Triệu tiểu công tử liếc một cái: “Ca ca đang chuyện với bằng hữu của , thời gian quan tâm đến chúng , lát nữa trở về hẵng .”
Nói , khiêu khích về phía Thời Định Hạo.
“Có dám đua ngựa với ?”
Thời Định Hạo chậc một tiếng: “Đua thì đua, ai sợ ai chứ?” Nói , cũng chọn ngựa.
Chẳng bao lâu , hai chọn ngựa xong.
Triệu tiểu công tử mới đầu thấy Thời Phù Hân chọn một con ngựa cái nhỏ, lập tức bật : “Lục , còn tưởng rằng ngươi lớn lên ở biên quan thì sẽ cưỡi ngựa giỏi, xem đánh giá ngươi quá cao .”
Thời Phù Hân mỉm : “Học cưỡi ngựa cũng chỉ để thế việc bộ, cần tạo tiền đồ lưng ngựa, cưỡi là đủ .” Nói , nàng xoay lên yên ngựa.
Ừm, kích thước và độ cao của con ngựa cái nhỏ nay hợp với tuổi tác hiện tại của nàng, .
Thời Phù Hân thành thơi cưỡi con ngựa cái nhỏ qua trong mã trường, thỉnh thoảng những cô nương thúc ngựa chạy như điên bay vọt qua mắt nàng.
Nhìn con đường xi măng mặt đất, Thời Phù Hân cảm thấy chút may mắn.
Cũng may còn đường đất, nếu nàng chắc chắn sẽ hít no bụi ở trong mã trường .
Phía bên , Triệu tiểu công tử bắt đầu thi đấu với Thời Định Hạo, hai mới bước đường đua bắt đầu bộ hoả lực, chạy như điên suốt cả dọc đường.
Những tiếng gào thét chịu thua kém, nụ rạng rỡ, mặc dù là phi ngựa nhanh nhất nhưng tư thế ngươi đuổi truy tranh dành vị trí dẫn đầu thu hút sự chú ý của khác.
“Thịnh Minh, đó là của ngươi đúng ?”
Trên khán đài, Triệu đại công tử đang uống nóng cùng Phạm Phi Vũ- trưởng tôn của Binh bộ thượng thư đương nhiệm và Thế tử Điền Tư Viễn của Đông Thăng bá phủ.
Triệu đại công tử hai bóng dáng đang thu hút sự chú ý đặc biệt mã trường , bất đắc dĩ mỉm : “Là ngốc của .”
Phạm Phi Vũ mỉm hỏi: “Một tên tiểu tử khác là ai ? Giọng khá lớn.”
“Đó là Thời Cửu Lang của Võ Xương bá phủ.”
Triệu đại công tử Thời Định Hạo ở mã trường, đáy lòng bình tĩnh lắm.
Mặc dù sớm lĩnh giáo giọng to lớn của Thời Định Hạo, nhưng vẫn cho kinh ngạc.
Phải rằng, diện tích của mã trường Đằng Vân nhỏ chút nào.
Trong mã trường trống trải , tất cả đều đang thúc ngựa chạy như bay, tiếng vó ngựa, tiếng chuyện và đủ loại âm thanh trộn lẫn với , tình huống , giọng của Thời Định Hạo vẫn thể nổi bật, giọng …