Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 218

Cập nhật lúc: 2025-08-30 13:48:23
Lượt xem: 77

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đi theo các cô nương ngây thơ hồn nhiên, tình đậu sơ khai , Thời Phù Hân cảm thấy chút buồn , chút mới lạ, kiếp nàng vẫn luôn bận rộn, cố gắng sống sót, chờ đến khi nàng thời gian rảnh rỗi để nghĩ về chuyện chung đại sự thì tuổi tác lớn, cho dù nữa cũng thích cân nhắc thiệt hơn, còn sự ngây thơ đơn thuần nữa.

Sau khi xuyên qua hết lều trại đến lều trại khác, chẳng bao lâu bọn họ đến trường b.ắ.n bao quanh bởi những cọc gỗ.

“Mau kìa, là An Quốc công gia, ngờ cũng tham gia kỳ săn mùa đông.”

Nhìn thấy đôi mắt sáng lấp lánh của mấy Phạm cô nương, Thời Phù Hân vội vàng hỏi Triệu Ngọc Yến: “An Quốc công là ai ?”

Triệu Ngọc Yến vội vàng với Thời Phù Âm, Thời Phù Hân: “Trong tám nhà Quốc công, An Quốc công là nhỏ tuổi nhất, năm nay mới mười tám tuổi, điều quan trọng nhất là vẫn còn đính hôn.” Nói nàng duỗi tay chỉ về phía trường bắn.

“Nhìn thấy , vị công tử trẻ tuổi mặc áo choàng lông cừu màu trắng chính là An Quốc công.”

Thời Phù Hân và Thời Phù Âm đều đưa mắt xung quanh trường bắn.

An Quốc công mặc một chiếc áo choàng màu trắng vô cùng nổi bật giữa một nhóm nam tử ăn mặc mỏng manh đang thi b.ắ.n tên.

“Muội phát hiện trong kinh thành nhiều mỹ nam.” Thời Phù Hân cảm thán một câu.

Vị An Quốc công sở hữu ngoại hình ôn tồn lễ độ, ngọc thụ lâm phong, mặt mang theo ý dịu dàng, cả toát thở của năm tháng tĩnh lặng, là một nhân vật lãng nguyệt thanh phong.

Triệu Ngọc Yến mỉm : “Muội tứ đại mỹ nam trong kinh thành là những ai ?”

Thời Phù Hân trả lời ngay lập tức: “Chắc chắn Diệu tam công tử và An Quốc công.”

Triệu Ngọc Yến gật đầu: “Hai khác chính là Đông Phương Trường Khanh của Minh Quốc công phủ- nhà đẻ của Văn Đức hoàng hậu và Vi Dật Thần của Thành Quốc công phủ- Nhà đẻ của thái hậu, hoàng hậu.”

“Bốn mỗi đều phong cách riêng, An Quốc công dịu dàng nho nhã, Đông Phương Trường Khanh phong độ tri thức, Vi Dật Thần tiêu sái lạc, cả ba bọn họ đều theo con đường bình thường, chỉ vị Diệu tam công tử thuộc về kẻ phản diện, lưu manh, điên cuồng, kiêu ngạo.”

Thời Phù Hân : “Ngay cả mỹ nữ cũng trăm hoa đua nở, các mỹ nam đương nhiên nét đặc sắc riêng, thấy quá nhiều hoa nhà tắt tỉa theo sở tích của , một đoá hoa dại tự do phóng khoáng cũng tồi.”

Hừm…

Triệu Ngọc Yến ngơ ngác về phía Thời Ngọc Hân.

Hoa nhà?

Hoa dại?

Không cần , vô cùng chuẩn xác.

Tâm điểm chú ý của Thời Phù Âm chút khác biệt, chút khó hiểu: “Tại An Quốc công mới mười tám tuổi lên Quốc công?”

Trên mặt Triệu Ngọc Yến lộ chút đồng tình: “Phụ mẫu An Quốc công c.h.ế.t trong một vụ tai nạn bất ngờ, lúc đó mới tám tuổi. An Quốc Công phủ là nhà đẻ của Thái hoàng thái hậu, nhân khẩu ít ỏi, vì bảo vệ An Quốc công, Thái hoàng thái hậu trực tiếp đón đến Thọ Khang cung, chờ đến khi An Quốc công tròn mười lăm mới để trở về An Quốc công phủ.”

“Bình thường, An Quốc công ít khi tham gia các cuộc yến tiệc tụ tập, tham gia kỳ săn mùa đông lẽ là để gặp mặt các cô nương.”

“Hắn mười tám tuổi , Thái hoàng thái hậu trong cung nhắc chắn lo lắng cho hôn sự của , nhưng tiện trực tiếp chỉ hôn, để tự xem mặt.”

Nói , nàng hất cằm xung quanh.

“Nhìn thấy , những cô nương đó đều đến để An Quốc công.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-218.html.]

Thời Phù Hân một vòng, phát hiện xung quanh trường b.ắ.n gần như các cô nương bao trọn.

Khi đến chuyện hôn sự, các cô nương hề tỏ ngại ngùng rụt rè giống như trong tưởng tượng của các nàng, ngược to gan lớn mật hơn nhiều.

Lúc nàng vô cùng bội phục vị Hoàng hậu khai quốc Đại Sở , chính vì sự ảnh hưởng của bà , các nữ tử Đại Sở mới thể dùng cách để theo đuổi hạnh phúc cho riêng .

Triệu Ngọc Yến tìm một vòng cũng thấy phụ nàng , cũng thấy Triệu đại công tử và mấy Thời Định Hiên: “Ca ca thích nổi bật, lẽ dẫn theo mấy ca ca dạo nơi khác .”

Mặc dù gặp Thời Định Hiên, nhưng thấy An Quốc công và các vị công tử khác, mấy Phạm cô nương cảm thấy mỹ mãn, chỉ ở đó thêm một lát rời .

Trên đường trở về, nhóm các nàng gặp một đội thị vệ mặc áo giáp màu đen.

Vừa thấy đội thị vệ mặc áo giáp màu đen , các cô nương vốn dĩ đang lập tức yên tĩnh như ve sầu mùa đông, đồng thời đồng loạt tránh sang một bên, chờ đội thị vệ áo giáp đen rời .

Đặc Sát ty!

Nhìn thấy Diệp Mặc đang từ đối diện đến, ánh mắt Thời Phù Hân loé lên, kéo Thời Phù Âm đang tỏ vui mừng trực tiếp lui về phía các cô nương.

Diệp Mặc dẫn theo thủ hạ ngang qua, thậm chí thèm liếc Thời Phù Hân, Thời Phù Âm dù chỉ một .

Mãi đến khi còn thấy tiếng vui vẻ của các tiểu cô nương phía nữa, Diệp Mặc mới đầu thoáng qua, đó dẫn theo thủ hạ trực tiếp trở về doanh trướng.

Sau khi trở về lều trại củ Diệp Mặc, Đoạn Xuân Thu : “Lão đại, hai tiểu đồ của đang giả vờ quen đấy.”

Diệp Mặc liếc ông một cái: “Ngoại trừ Diệp Võ , còn đồ nào khác nữa.”

Đoạn Xuân Thu nghẹn họng: “Lão đại, bây giờ chỉ mấy chúng , đừng nghiêm túc như ?” Nói , ông về phía mấy Triệu Kính.

“Tên Lý Trường Sâm thế mà đích tử của bá phủ, thực sự khiến khác thể tin , thực sự nên may mắn là xui xẻo đây.”

“Vốn tưởng rằng chúng sẽ bao giờ liên quan đến và chuyện ở biên quan nữa, ngờ gặp quen nhanh như .”

Sắc mặt của Diệp Mặc khựng một chút.

, ông cũng bất ngờ.

Vốn tưởng rằng cả đời sẽ bao giờ gặp bốn hài tử nữa, ngờ gặp chúng nhanh đến thế.

Đoạn Xuân Thu cắt ngang dòng suy nghĩ của Diệp Mặc: “Lão đại, , Thời Định Hiên và Thời đại công tử đánh ngang tài ngang sức, chuyện Triệu đại công tử là võ giả cửu phẩm lẽ là giả, tên đồ của thật khó lường.”

Trong mắt Diệp Mặc cũng xẹt qua một chút tự hào, ông cũng khá khiếp sợ chuyện .

Mặc dù trong lúc dạy dỗ võ nghệ cho bọn họ đó, ông bốn hài tử thiên phú hơn , nhưng ông cũng thể ngờ rằng bọn họ thể trưởng thành nhanh như .

Võ giả cửu phẩm mười sáu tuổi, ngay cả ông của năm đó cũng còn kém xa.

Triệu Kính mỉm : “Đứa nhỏ hơn cũng tồi, ngay ngày đầu tiên kinh bắt ba tên Giang Dương đại đạo, cả nhà bọn họ trở về kinh thành thể coi là một quyết định đúng đắn, bọn họ nhất định sẽ tạo nên tiền đồ ở kinh thành.”

Diệp Mặc tham gia cuộc thảo luận, trong lòng đánh giá cao nhất là hai nam tử , nam tử thiên phú võ công mạnh mẽ cũng là chuyện hiếm lạ gì, ông đánh giá cao hai nha đầu nhất.

Nha đầu lớn hơn, sự dẻo dai và kiên trì, lúc ông rời , nàng luyện kiếm .

Còn nha đầu nhỏ hơn… Đó là một yêu nghiệt, khả năng thiên phú về mặt võ công của nàng quả thực khiến ông hoài nghi nhân sinh.

Đoạn Xuân Thu đột nhiên : “Ta thực sự thử xem thủ của bọn…” Còn dứt lời, ông cảm nhận ánh mắt c.h.ế.t chóc của Diệp Mặc.

Loading...