Cường Giả Ở Mạt Thế Bị Sét Đánh Xuyên Về Cổ Đại - Chương 229
Cập nhật lúc: 2025-08-30 13:48:34
Lượt xem: 75
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời Phù Hân đổi thái độ lạnh lùng sắc bén đó, trở thành một tiểu cô nương ngoan ngoãn động lòng , tâm trạng vui vẻ đến bên cạnh Kim Nguyệt Nga xuống.
Nhìn thấy nàng như , mí mắt Thời lão phu nhân- Người vẫn luôn im lặng nãy giờ đột nhiên giật giật, thấy mấy mẫu tử Kim Nguyệt Nga đồng tình mấy Nguỵ Nhược Tịch, trong lòng lập tức lộp bộp một chút.
Con chồn đỏ nguồn gốc như thế nào?
Thời lão phu nhân đang định hỏi thì Thời Ngọc Hoa mở miệng : “Hân tỷ nhi, ngươi trở về bá phủ lâu như tại vẫn đổi tính tính hẹp hòi của , chỉ một con chồn thôi mà, chạy thì thôi, đáng để ngươi buông lời cay độc với các tỷ của ?”
“Được , chuyện nữa, ngươi đừng chuyển dời sự chú ý của , chúng vẫn đang chờ ngươi giải thích chuyện ngươi gây rắc rối ở bãi săn đấy.”
Thời Phù Hân nhàn nhạt mỉm Thời Ngọc Hoa: “Ta gây rắc rối? Sao ? Ngươi thử xem nào?”
Nhìn thấy Thời Phù Hân tôn trọng như , Thời Ngọc Hoa giận giữ một nữa, đang định trách cứ Thời Phù Hân thì Thời lão phu nhân cắt ngang.
Thời lão phu nhân Thời Phù Hân: “Hân tỷ nhi, tổ mẫu tin con là một hài tử ngoan chừng mực, rốt cuộc ở bãi săn xảy chuyện gì, con thể với tổ mẫu ?”
Nhìn khuôn mặt hiền từ của Thời lão phu nhân, Thời Phù Hân cũng tiện qua loa lệ, lập tức kể chuyện rơi từ cây xuống, gặp Hoàng thượng và xảy mâu thuẫn với Sở Diệu cho bà .
“Hoàng thượng hề trách tội , từ đầu đến cuối hề nặng lời dù chỉ một câu, chuyện rơi xuống Sở Diệu, ngài cũng gì cả, đây là chuyện ngoài ý .”
“Còn về phần đó tại xảy mâu thuẫn với Sở Diệu, chuyện cảm tạ thất .”
“Nếu thất đưa con chồn đỏ của đến bãi săn, còn thả nó chạy mất, cũng sẽ vì tiến lên ngăn cản mà va chạm với Sở Diệu, gây nhiều chuyện phía như .”
Thời Phù Hân về phía Thời đại phu nhân: “Đại bá mẫu, khác đều rằng công bằng, các ngài đều gây hoạ, Lâm tỷ nhi- Người tạo tất cả những chuyện thì đây?”
Thời đại phu nhân tức giận về phía Thời Phù Lâm.
Thời Phù Lâm sợ tới mức rụt rụt cổ, trốn ở lưng Nguỵ Nhược Tịch.
Thấy , Nguỵ Nhược Tịch mặt một nữa, một tỷ tỷ chu đáo: “Đại cữu mẫu, tất cả đều là của , là bảo Lâm tỷ nhi đưa con chồn đỏ cho các cô nương khác ngắm, con chồn đỏ chạy mất, sẽ chịu trách nhiệm.”
Thời Phù Hân mỉm trầm ngâm hỏi: “Con chồn đỏ cắn mấy ? Là ai ?”
Thấy Thời Phù Hân lúc tỏ lạnh như băng sương, lúc mỉm rạng rỡ, sắc mặt đổi còn nhanh hơn cả lật sách, Nguỵ Nhược Tịch chút vui nhíu mày: “Cắn Tống tam cô nương của Võ An hầu phủ gia và Uông lục cô nương Nam Hoà bá gia.”
“Chỉ cắn hai thôi ?”
Thời Phù Hân chút thất vọng, cắn thêm mấy nữa chứ.
hai cũng , mặt Thời Phù Hân mỉm rạng rỡ một nữa: “Nguỵ cô nương, hy vọng vài ngày ngươi vẫn thể trách nhiệm giống như bây giờ.”
Lúc , chỉ Thời lão phu nhân cảm thấy gì đó thích hợp mà ngay cả Thời đại phu nhân và Thời Ngọc Hoa cũng nhận sự khác thường.
Không còn cách nào khác, nụ mặt Thời Phù Hân quá chói mắt.
Hai cũng còn mặt mũi nào hỏi thêm, cuối cùng, việc truy cứu Thời Phù Hân gây chuyện ở bãi săn cứ thế giải quyết gì.
Lúc Kim Nguyệt Nga dẫn theo bốn hài tử rời , Thời lão phu nhân hỏi một câu: “Con chồn đỏ gì bất thường ?”
Thời Phù Hân trả lời mà hỏi : “Tổ mẫu, sai chuyện, dù cũng chịu trừng phạt, đúng ?” Nói , nàng về phía Thời Phù Lâm: “Cái tật tuỳ tiện lấy đồ của khác sửa!”
Sau khi đến viện, thấy Kim Quế và Nguyên Bảo đang cúi đầu một bên, Thời Phù Hân với Thời đại phu nhân phía : “Đại bá mẫu, cần hai nha đầu nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cuong-gia-o-mat-the-bi-set-danh-xuyen-ve-co-dai/chuong-229.html.]
Vừa mới thấy câu , Kim Quế Nguyên Bảo lập tức sợ tới mức quỳ xuống mặt đất: “Lục cô nương, chúng nô tỳ sai , cầu xin đừng đuổi chúng .”
Một nha chủ tử đuổi ngoài tìm việc ở trong phủ.
Thời Phù Hân nhàn nhạt mỉm : “Một nha thậm chí còn thể trông nhà , cần thì ích gì? Hai các ngươi bằng lòng lời ai thì theo đó hầu hạ .”
Nghe thấy hàm ý trong câu của Thời Phù Hân, sắc mặt Thời đại phu nhân thâm trầm: “Chỉ hai nha thôi mà, ngươi thì thôi , đại bá mẫu sẽ chọn thêm cho ngươi hai nữa.”
Thời Phù Hân mỉm từ chối: “Không dám phiền đại bá mẫu nhọc lòng, bên cạnh còn Tiểu Phương, đủ dùng .”
Thời đại phu nhân cũng lười nhiều chuyện, gật đầu, đó dẫn theo Thời Phù Lâm rời .
Sau khi trở về từ Ý Tường đường, Thời Phù Hân lập tức nhốt ở trong phòng, mãi đến khi Thời Chính Hoà kết thúc công việc trở về cũng ngoài.
Kim Nguyệt Nga lo lắng Thời Phù Hân đang luẩn quẩn trong lòng vì chuyện ở bãi săn, cộng thêm vì trong nhà một phen mà giận dỗi, vội vàng gọi Thời Phù m qua đó khuyên nhủ một chút.
Thời Phù m nghĩ rằng của sẽ vì một chuyện như mà luẩn quẩn trong lòng, nhưng thấy khi trở về, thực sự quá yên tĩnh, thế là đến đông sương phòng của Thời Phù Hân với nghi hoặc tràn ngập trong lòng.
“Hân tỷ nhi.”
Thời Phù m gõ cửa phòng, thấy bên trong vang lên giọng của Thời Phù Hân, mới đẩy cửa .
Sau khi , thấy Thời Phù Hân đang cẩn thận thu dọn những chai lọ bình vại bảo bối của nàng.
“Muội đang gì ?”
Mí mắt Thời Phù Hân cong cong: “Chẳng Nguỵ Nhược Tịch hai cô nương chồn Xích Diễm cắn ? Muội đang điều chế thuốc giải.”
Thời Phù m liếc mắt nhà một cái: “Muội gì?”
Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của tỷ tỷ , Thời Phù Hân chút nên lời: “Muội còn thể gì nữa, đương nhiên là bán thuốc giải lấy tiền .” Nói , hai mắt cong thành hình lưỡi liềm.
“Vừa khéo trong thời gian đang thiếu tiền, mối ăn đến quá đúng lúc.”
Thời Phù m thả lỏng sắc mặt, hỏi: “Chẳng bộc lộ y thuật của ?”
Thời Phù Hân mỉm : “ , nhưng chuyện cũng thể ngăn cản kiếm tiền, mấy tháng đến kinh thành, vẫn luôn suy nghĩ xem thế nào mới thể kiếm tiền, bây giờ cuối cùng cũng nghĩ một biện pháp .”
Thời Phù m tò mò : “Biện pháp gì?”
Thời Phù Hân nở một nụ thần bí: “Chờ chuẩn thêm , khi chuẩn xong sẽ với tỷ.”
Sau khi cẩn thận cất dụng cụ điều chế thuốc , Thời Phù Hân đưa hai hộp cao bôi mặt và hai bình sữa dưỡng thể cho Thời Phù m.
“Lúc hứa sẽ tặng cho Triệu phu nhân và Triệu Ngọc Yến, tỷ tỷ, tỷ phái đưa đến Triệu gia .”
Thời Phù m mỉm Thời Phù Hân: “Thái độ của Triệu phu nhân, đừng để trong lòng.”
Thời Phù Hân bật : “Muội để ở trong lòng, vốn dĩ cũng giao tình gì, còn gây rắc rối, nếu là Triệu phu nhân, cũng vui.”
Nghe thấy như , Thời Phù m cũng : “Muội thể nghĩ như thì , , phụ trở về, chúng mau ăn cơm .”
…
Ý Minh đường.